NGAO VỚI NGÁN
Đất nước quê hương vẫn gợn buồn
Đợi thuyền Dân Chủ, mãi trôi luôn
Bến hẹn Tự Do còn xa lắc
Nhuộm màu tang tóc, cảnh lệ tuôn
Viễn cảnh ôm sầu, trong tuyệt vọng
Tang bồng còn nặng khối sầu vương
Chán cảnh độc tài, ngao với ngán
Thôi thời để lại, chút tình thương
* * *
Thật vậy:
Một lời nói có Đạo Đức, còn hơn chỉ biết tôm góp cái lợi về mình bất chấp thủ đoạn. Sự Quyền thế cũng như sự giàu có ấy có ra chi.
—————
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————–
