KHỔ ĐEO MANG

KHỔ ĐEO MANG

Không thể không buồn cảnh nước non
Thế thời mờ mịt, khổ đeo mang
Oán hận bùng lên, cao chót vót
Bạo tàn xâm hại, những gian nan
Thảm cảnh u sầu xâu với xé
Giang san đầy lối ức với oan
Khốn khổ người dân sầu vạn cõi
Vì đâu ơi hỡi, thở cùng than
* * *
Cọp chết để da:
Người ta chết để tiếng:
Thế mà gian ác mãi mà chi
Tiếng đời nguyền rủa tối tăm linh hồn
Trăm năm bia đá vẩn mòn
Nghìn năm bia miệng vẩn còn trơ trơ.

Văn Hóa Cội Nguồn
—————————

Leave a Reply