CHỜ AI NỮA
Việt Nam cứ mãi, thế nầy sao ?
Dẫm chân tại chỗ, chẳng vươn cao
Cứ mãi ôm tuồng xây mộng ảo
Nằm chờ sung rụng, ước với ao
Muôn sự tại mình, chờ ai nữa
Lìa xa mộng tưởng với chiêm bao
Dựng dậy hồn thiên, nền truyền thống
Việt Nam thoát khỏi cảnh lao đao
* * *
Cây có gốc nở cành xanh ngọn
Dân có Nguồn hội tụ tinh hoa
Xem kìa Nhật Bản người ta
Đứng đầu cuộc sống đỉnh cao con người.
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————
