CÀNH LÁ TIÊU TAN
Bỏ Cội Nguồn, họa tai khó tránh
Khổ dập dồn, gánh lấy tai ương
Sung sướng nhất, còn Nguồn còn Cội
Sống thanh bình, đầy ắp tình thương
Đã trí Thánh, thời luôn nhận định
Đường đúng sai, phân biệt phân minh
Bỏ Nguồn Cội, là tự mình rước họa
Mất Gốc rồi, cành lá khô héo tiêu tan
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————
