SỢ CÁI CHI

SỢ CÁI CHI

Lạc Nguồn vận nước, mãi kém suy
Thành bại do ta, chớ so bì
Bởi Phụng hóa gà, nên tăm tối
Bởi Rồng hóa rắn, hết lối đi
Thành ra cuộc sống, càng bối rối
Đi vào bế tắc, khốn với nguy
Dân tộc trở về, nương Nguồn Cội
Rồng trở lại Rồng hóa uy nghi
Phụng trở về Phụng, khôn vượt trội
Rồng Tiên hợp nhất, mở lối đi
Nổi mây nổi gió, tia sấm chớp
Sá gì Trung Cọng , sợ cái chi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————–

Leave a Reply