NGƠ NGÁC MÀ CHI

NGƠ NGÁC MÀ CHI

Đường Nguồn Cội, con đường rộng lớn
Sao anh còn, ngơ ngác mà chi
Cội Nguồn anh lại không đi
Đi theo một lũ tà ma điên rồ
Nhìn thấy anh, lòng em thương quá
Lạc Cội Nguồn, tâm trí tối tăm
Hết mong trở lại quê tiên
Luân hồi sanh tử đảo điên linh hồn
Sao anh mãi, sai đường lạc lối
Mãi trôi theo vòng xoáy sự đời
Mây trôi bèo dạt lạc loài
Bơ vơ giữa chốn hồng trần bơ vơ
Đời chìm nổi, vùi lên dập xuống
Chốn phong ba vùi lấp tiêu điều
Hãy mau trở lại Cội Nguồn
Về trời an hưởng vĩnh hằng nghe anh
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————-

Leave a Reply