CẢNH TAN HOANG
Dân chúng ngày đêm, mãi bất an
Nước non mỗi lúc, một lụn tàn
Vận nước đến hồi, đen với mạc
Núi rừng biển đảo, cảnh tan hoang
Rừng chết, biển chết, người cũng chết
Ung thư bệnh tật, nhất trần gian
Còn gì sự sống, non với nước
Buồn cho thời thế, lắm gian nan
Tương lai mờ mịt, càng xuống dốc
Còn gì đâu nữa, nước với non
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————-
