NGHĨ MÀ THƯƠNG
Phải chăng đây, một thế thời u tối
Khắp dẫy đầy, những oan trái thê lương
Ôi người dân, biết đâu là phải trái
Một màng đêm, u tối nghĩ mà thương
Mở mắt nhìn, ra khắp cùng thế giới
Mới thấy mình, còn xa lắm nghèo xơ
Có phải chẳng, những mảnh đời bị trói
Mất hết quyền, mà chẳng chút tự do
Phải chăng đây, một thế thời bít lối
Sống đọa đày, trong kiếp sống xin cho
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————
