CÔ GIÁO HIỀN

CÔ GIÁO HIỀN

Bầu trời xanh lơ sâu hút, những đám mây nối đuôi nhau bay về phương nam, xa xa trên lũy tre làng đàn cò bay lượn nhìn cánh đồng tăm tắp trên đọt lúa xanh còn đọng sương mai, con đường làng ngoằn ngoèo chạy dài uốn lượn như rồng bay phụng múa vòng qua những nếp nhà tranh, làn khói lam lách mình qua vách lá, hàng dừa cao vút dang tay đánh nhịp theo làn gió chào đón ánh nắng bình minh. Một miền quê thắm nghĩa đầy tình, đọng lại trong lòng bao người xa xứ.

Trên đường làng kẻ ngược người xuôi vài người thưa thớt, người ta nhìn thấy một cô gái với chiếc áo dài hoa văn rực rỡ sắc màu óng ánh tung bay tà áo những bước chân thong thả nhẹ nhàng trên đường quê trông như một nàng tiên lạc bước xuống trần. Người con gái dễ thương xinh đẹp kia chính là cô giáo Hiền ngôi trường làng cách nhà cô không xa, nên cô thường đi bộ càng tăng thêm vẻ đẹp ngời con gái thôn quê. Bao chàng trai thầm mơ ước đắm say.

Tiếng trống trường đã điểm học sinh thi nhau vào lớp, cái ồn ào biến mất thay vào đó là sự im lặng. Cô giáo Hiền cũng như mội lần nhìn qua cả lớp một lượt hầu kiểm tra có em nào thiếu vắng không. Sự vui tánh của cô đã làm cho cả lớp vui lây nụ cười tươi như hoa trên môi cô giáo Hiền càng tăng thêm vẻ dịu dàng. Nhất là lời nói trong như ngọc cô giáo Hiền hỏi hôm nay thứ tư chúng ta học môn gì các em có nhớ không ? thưa cô hôm nay học môn kể chuyện chúng em thích môn nầy lắm.
Cô giáo Hiền nói ngày xưa khi cô còn là học trò cô cũng giống như các em thích mê truyện kể lắm cô say sưa đến nổi bị kiến cắn mà không hay cả lớp cười lên thích thú. Cô giáo Hiền nói hôm nay cô sẽ kể cho các em nghe câu chuyện Nàng Tiên chọn chồng, cả lớp reo lên mới nghe tựa đề đã thấy hay rồi. Không ai nhắc ai cả lớp chú tâm để nghe lặng im phăng phắc đến nổi con muỗi cách xa cũng nghe vo ve

Cô giáo Hiền kể ngày xửa ngày xưa ở làng Thuận Thảo có một gia đình tuy nghèo nhưng ăn ở có đức tiếng lành bay xa không những ở chốn trần gian mà còn bay lên tới tận trên trời đến tai Địa Mẫu Âu Cơ. Gia đình ăn ở có đức ấy hàng xóm thường gọi là gia đình Ông Bà Hộ.
Ông Bà Hộ ăn ở với nhau gần năm mươi tuổi mà chẳng sanh đặng mụm con nào. Một hôm Bà Hộ vừa chợp mắt đi vào giấc ngủ thấy một nàng Tiên vô cùng xinh đẹp từ trên trời bay xuống đến trước mặt Bà Hộ nói Ta là Ngọc Tiên vân lệnh Mẹ Âu Cơ xuống trần làm con của bà nói xong thời Ngọc Tiên biến mất.

Từ đó Bà Hộ mang thai ngày qua tháng lại như thoi đưa không bao lâu đủ ngày đủ tháng Bà Hộ sanh ra một bé gái xinh đẹp tuyệt trần hương thơm lan tỏa khắp nơi mặt cô bé sáng như ngọc, Ông Hộ theo giấc chiêm bao của bà Hộ đặt tên cho con là Ngọc Tiên. Ngọc Tiên càng lớn càng xinh đẹp thông minh kỳ lạ đến năm mười tuổi, bổng một hôm Bà Tiên hiện đến nói với vợ chồng Ông Bà Hộ Ta vân lệnh Mẹ Âu Cơ xuống trần đưa Ngọc Tiên về núi truyền dạy văn võ pháp thuật thần thông. Ông Bà Hộ lấy làm mừng liền cho Ngọc Tiên theo Bà Tiên học đạo.

Nơi động Thiên Sơn Ngọc Tiên ngày đêm ra công học tập khổ luyện không bao lâu thời văn hay võ giỏi pháp thuật cao cường. Một hôm Bà Tiên nói với Ngọc Tiên con theo Ta đã được ba năm con hãy xuống núi trở về nhà Cha Mẹ con đang trông đợi. Ta Nguyện cho con lấy một người chồng xứng đáng giỏi nhất trần gian. Ngọc Tiên lạy tạ Bà Tiên bay lên mây trở về làng Thuận Thảo.

Nói về từ ngày Ngọc Tiên theo Bà Tiên học đạo thời Làng Thuận Thảo, Xã Bảo An, Huyện Tam Nông trời khô hạn ba năm chẳng có hạt mưa, triều đình cho các vị thầy tài giỏi đến cầu mưa nhưng ba hôm rồi không hiệu quả trời vẫn gay gắt nóng, dân chúng vô cùng thất vọng khổ sở lầm than.
Ngọc Tiên đang bay trên mây nhìn xuống Huyện Tam Nông cũng chư các huyện xã lân cận khác thấy đồng khô cỏ cháy cây cối chết héo ao hồ sông rạch không còn chút nước thời lấy làm lạ chuyện gì đã xảy ra.

Nói về Cha Mẹ Ngọc Tiên đã được Bà Tiên báo trước là hôm nay Ngọc Tiên trở về. Hai Ông Bà nhìn về dãy núi xa xa trông ngóng thời thấy trên bầu trời xuất hiện một đám mây từ từ hạ xuống hai Ông Bà nhìn thấy Ngọc Tiên mừng quá reo lên Ngọc Tiên đã về. Ngọc Tiên ôm chầm Cha Mẹ nói con nhớ Cha Mẹ quá. Qua hồi đoàn tụ những xúc động đã lắng xuống Ngọc Tiên hỏi chuyện gì xảy ra quê mình vậy. Ông Bà Hộ liền kể cho Ngọc Tiên nghe những khó khăn của người dân, không ít người đã bị chết đói.

Ngọc Tiên nghe Cha Mẹ kể lấy làm xúc động. Ông Bà Hộ nói triều đình cho các vị thầy tài giỏi về cầu mưa nhưng không thành nghe đâu là sắp bỏ cuộc. Ngọc Tiên nói Cha Mẹ dẫn con đến đó xem sao may ra con có thể cầu mưa được. Nghe Ngọc Tiên nói thế Ông Bà Hộ lấy làm mừng liền đi báo quan. Quan Huyện cho người đem xe ngựa đến đón rước gia đình Ngọc Tiên đến cầu mưa. Tin Đồn lan nhanh khắp Huyện Tam Nông, cũng như các huyện lân cận khác dân chúng thi nhau kéo đến để xem.

Nói về các vị Đạo Sĩ, Thầy Pháp bỏ cuộc không cầu mưa nữa rời xa Vân Đài chửng bị trở về kinh, thời được tin có người đến Vân đài cầu mưa các Đạo Sĩ, Thầy Pháp lấy làm ngạc nhiên liền ở lại để xem người ấy làm được trò trống gì. Nơi Vân Đài người đông không kể xiết chiếc xe ngựa chạy thẳng vào Văn đài từ trên xe ngựa bước xuống một người con gái đẹp tuyệt trần khuynh quốc khuynh thành chim sa cá lặng sáng rực như ánh bình minh ai nấy cũng ngơ ngẫn trước vẻ đẹp lộng lẫy của Ngọc Tiên. Các vị Đạo Sĩ, Pháp Sư, như bị hút hồn ngơ ngẫn, ngẫn ngơ người đâu mà đẹp đến thế, có người nói cô ấy là Ngọc Tiên con Ông Bà Hộ ở làng Thuận Thảo nghe đâu cô theo Bà Tiên về núi học đạo mấy năm nay rồi.

Ngọc Tiên bước lên Vân Đài, Vân Đài cầu mưa là do các Đạo Sĩ, Pháp Sư dựng lên để cầu mưa. Người ta thấy Ngọc Tiên quăng lên trên không một vật gì đó lâm râm đọc chú tức thời năm con Phụng Hoàng hiện ra bay lượn múa hát, tiếng chim Phụng Hoàng thanh thoát làm say đắm lòng người bay tận chốn trời xanh. Tức thời trên không mây đem kéo tới bao phủ cả bầu trời sấm chớp liên miên dông gió nổi lên mưa từ trên không trút xuống dân chúng reo mừng dậy non dậy núi mưa ngập tràn đồng tràn đìa sự sống nẩy mầm trở lại. Từ đó dân chúng ca ngợi Ngọc Tiên cho rằng Ngọc Tiên là con trời xuống trần.

Triều đình cũng như Huyện Tam Nông các huyện lân cận đem vàng bạc châu báu đến thưởng cho gia đình Ngọc Tiên, dân chúng vì có nước trồng trọt, chăng nuôi đều thuận lợi nên thường đêm những sản phẩm làm ra biếu cho gia đình Ngọc Tiên. Ông Bà Hộ vì thế không còn vất vả nghèo khổ nữa. Nhiều công tử nhà quan, nhà giàu cho người đến dạm hỏi nhưng đều bị Ngọc Tiên từ chối, điều nầy làm cho Ông Bà Hộ lo lắng.

Cho đến một hôm Ngọc Tiên bổng nghe tiếng cuốc đất dữ dội lấy làm lạ ai mà có sức mạnh như thế. Để thỏa lòng tò mò Ngọc Tiên liền đi bộ tìm đến xem đã xảy ra chuyện gì. Nhưng lạ thay Ngọc Tiên đi mãi mà không thấy tới. Ngọc Tiên vô cùng lấy làm lạ bằng bay lên không trung nhắm hướng phát ra tiếng động bay đến ở trên không nhìn xuống Ngọc Tiên nhìn thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú vai u thịt bắp đang ra sức khai hoang vở hóa, mỗi nhát cuốc của chàng có sức mạnh kinh hồn làm rung chuyển núi rừng chàng ban chỗ cao lấp xuống chỗ sâu. Tạo ra những cánh đồng tăm tắp. Ngọc Tiên lấy làm ngưỡng mộ từ trên không hạ xuống hỏi chàng là ai mà tài giỏi như vậy. Chàng trai trẻ dừng cuốc nhìn Ngọc Tiên rồi nói nàng từ xa tới nên không biết Ta là ai , Ta chính là Thần Nông Dân ở xứ nầy.

Ngọc Tiên nghe xong nói Chàng là người tài giỏi nhất trần gian một mình là làm ra những cánh đồng rộng lớn. Thần Nông Dân trai trẻ cười nói, nếu Ta là người tài giỏi nhất trần gian thời Ta đâu cần phải đội cái nón che nắng nầy làm gì Ta không bằng Thần Mặt Trời đâu. Thần Mặt Trời mới là người tài giỏi nhất trần gian. Ngọc Tiên nghe chàng trai trẻ Thần Nông Dân nói thế liền từ biệt bay lên không trung tìm đến Thần Mặt Trời.

Nói về Thần Mặt Trời đang kéo những đám mây kim cương xoáy tròn vùn vụt ma sát ầm ầm tạo lên khối lửa mặt trời khổng lồ tỏa sáng dữ dội. Ngọc Tiên bay đến nơi nhìn say sưa hàng ức tỉ tia lửa bắn ra từ khối mây kim cương xoáy tròn tạo lên ánh sáng mặt trời soi sáng cùng khắp không gian vũ trụ. Vô cùng khâm phục ngọc Tiên bước đến lễ phép chào Thần Mặt Trời rồi nói. Chàng quả là người tài giỏi nhất trần gian không ai có thể tài hơn chàng được.
Thần Mặt Trời nhìn Ngọc Tiên một hồi lắc đầu rồi nói nàng nhìn kìa Thần Mặt Trời chỉ tay xuống trái đất nói những đám mây to lớn kia đang che khuất ánh sáng mặt trời của tôi đấy. Thần Mặt Trời tôi đành chịu thua không làm gì được Thần Mây. Thần Mây mới là người tài nhất trần gian. Quả đúng như vậy Thần Mây che khuất ánh sáng mặt trời thì ra Thần Mây mới là người tài giỏi nhất trần gian.

Ngọc Tiên bằng chào tạm biệt Thần Mặt Trời bay đi tìm Thần Mây. Ngọc Tiên bay xuống những đám mây rộng lớn đang che lấp mặt trời Ngọc Tiên tìm một hồi mới phát hiện ra chàng thanh niên đang phù phép làm cho không khí hóa thành mây trắng, làm cho mây trắng hóa thành mây đen bao phủ không gian tối tăm mù mịt không còn thấy mặt trời. Ngọc Tiên lấy làm kinh khiếp cho cái của Thần Mây thảo nào Thần Mặt Trời chịu thua là phải. Ngọc Tiên bằng bay đến thi lễ nói Chàng quả là người tài giỏi nhất trần gian, không ai có thể tài giỏi hơn chàng.

Thần Mây nhìn Ngọc Tiên chỉ tay rồi nói, nàng xem kìa những đám mây của tôi bị Thần Gió cuốn đi mất rồi công của tôi làm ra những đám mây trắng mây đen thế mà bị Thần Gió cuốn sạch quả là công cốc. Thần Gió mới là người tài nhất trần gian. Ngọc Tiên chứng kiến cảnh Thần Gió cuốn sạch những đám mây lớn nhỏ của Thần Mây, Thần Mây chỉ biết đứng nhìn không làm chi được Thần Gió. Ngọc Tiên thở dài nói không ngờ Thần Gió lại tài cao như vậy.
Ngọc Tiên chấp tay từ biệt Thần Mây bay đi tìm Thần Gió. Ngọc Tiên thấy Thần Gió quả là oai phong chỉ cần thổi nhẹ một cái tức thời cuồng phong nổi lên khắp cùng hư không vũ trụ cuống sạch những đám mây theo ý của mình quả là tài cao không ai sánh bằng. Ngọc Tiên bay đến lễ phép nói thiếp đã gặp qua nhiều chàng trai tài giỏi những xem ra thời không ai bằng chàng. Chàng quả là người tài nhất trần gian.

Thần gió nhìn người con gái xinh đẹp mới đến khen mình như thế thời lắc đầu nói. Người tài giỏi nhất trần gian không phải là tôi mà là những ụ gò mối kia. Thần Gió liền múa chân múa tay miệng thổi phì phò ráng hơi ráng sức tạo ra những trận cuồng phong khủng kiếp nổi lên cát bay đá chạy cây cối ngã đổ ầm ầm thế mà những ụ mối vẫn trơ trơ không hề hấn gì Thần gió ra sức một hồi lâu không làm gì được Những Ụ Mối mệt ngồi thở dốc lắc đầu.

Ngọc Tiên chứng kiến cảnh Thần Gió thua Thần Ụ Mối và nghĩ rằng Thần Ụ Mối mới là vô địch tài nhất chốn trần gian. Ngọc Tiên bằng từ biệt Thần Gió bay xuống mặt đất tìm Thần Ụ Mối không bao lâu Ngọc Tiên cũng gặp được Thần Ụ Mối. Ngọc Tiên khép nép thưa thiếp đã đi khắp bầu trời đến nay mới tìm ra người tài nhất trần gian.
Thần Ụ Mối nhìn Ngọc Tiên lắc đầu nói tôi không phải là người tài nhất trần gian đâu tôi còn thua một người đó là chàng trai trẻ Thần Nông Dân chỉ cần cuốc vài cuốc là Ụ Mối chúa, Ụ Mối Cha, Mối Con, Mối Chắt liền sang bằng. Thần Nông Dân mới đúng là người tài nhất trần gian có thể chống trả lại Mây, Mưa, Nắng, Gió, sang bằng Ụ Mối làm nên những cánh đồng bạt ngàn đem lại cuộc sống ấm no cho đời tôi vô cùng khâm phục có thể nói là bái lạy.

Ngọc Tiên nghe xong liền tỉnh ngộ, chân lý cuộc sống là những gì đơn giản nhất, những thứ thường nhất nhưng lại là quý giá nhất. Ví như không khí, lúa gạo, nước, không có vàng bạc kim cương con người vẫn sống. Không có không khí, lúa gạo, nước, con người sẽ chết. Cái thường của người Nông Dân, nhưng không có người Nông Dân làm ra lúa gạo thời cuộc sống xã hội khó mà tồn tại. Ngọc Tiên liền từ giả Thần Ụ Mối bay đến nơi lần đầu tiên gặp gở chàng trai trẻ hăng say lao động tim nàng chợt rung lên như tìm thấy nơi nương tựa vững chắc. Hạnh phúc hiện ra trước mắt Đang bay trên không trung Ngọc Tiên nghe lời ngâm nga của một chàng trai chịu nhiều sương gió làm tâm hồn nàng xao xuyến.

Người, Nón, Cuốc, thường kết bộ ba
Thi nhau lo chuyện, nước non nhà
Đất rộng sông dài, ngang dọc bước
Mưa gào nắng gắt, vẫn xông pha
Đạp sóng trùng dương, dời biển cả
Chuyển cao lấp trũng, đất bằng ra
Nước có, nước không, thường như ý
Vung tay rừng mọc, phủ hà sa
Dưới bùn sen nở, nào ai biết
Ngu hèn tài trí, khéo nhìn ra
Kỳ nhân thế sự, thường là thế
Nông Dân đâu thể, chẳng tài ba

Ngọc Tiên từ trên không nhìn xuống những cánh đồng bát ngát bạt ngàn màu xanh tăm tắp lúa, ngô xanh mướt, khoai sắn khắp nơi, hoa quả sum sê, một kiểu mẫu làm ăn trù phú hiện đại. Ngọc Tiên thấy lòng mình xao xuyến như tìm ra tổ ấm nàng bay xuống trước mặt chàng trai trẻ chấp tay thi lễ nói em có mắt như mù đã gặp chàng mà không nhìn ra người tài giỏi nhất trần gian em đã trở lại với chàng tìm ra nơi nương tựa xin chàng chấp nhận em.
Chàng trai trẻ Thần Nông Dân liền phất tay một cái tức thời lầu đài cung điện hiện ra. Lát đác xa xa vài nếp nhà tranh vừa thành thị vừa thôn quê. Chàng trai trẻ Thần Nông Dân nắm lấy tay Ngọc Tiên đi vào lầu đài cung điện sống an vui hạnh phúc. Ngọc Tiên đưa Cha Mẹ đến cùng ở.
Cô Giáo Hiền nhìn các em nghe say sưa không khác gì khi mình còn đi học cô nở nụ cười tươi lên tiếng nói. Câu Chuyện cô kể đến đây là hết. Cả lớp như luyến tiếc vì hết mất ước gì được nghe dài thêm tí nữa.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————-

Leave a Reply