LÈO LÁI CON THUYỀN Em về Nguồn Cội tựa nương Cho lòng thanh thản dứt đi nỗi sầu Cho đời lặng bóng bể dâu Cho
LÈO LÁI CON THUYỀN Em về Nguồn Cội tựa nương Cho lòng thanh thản dứt đi nỗi sầu Cho đời lặng bóng bể dâu Cho
NGƯỜI VÀ TA Hồn người với lại hồn ta Đồng cùng một Cội sanh ra một Nguồn Thân người với lại thân mình Âu Cơ
THẦY ĐÃ ĐI XA Nghe thầy rời bỏ ra đi Người thầy đáng kính sớm trưa vì đời Lòng con quá đỗi bồi hồi Về
MỘT CỘI MỘT NGUỒN Thế nhân chỉ một Cội Nguồn Từ nơi vũ trụ, Cha Trời sanh ra Đại Đồng nhân loại người ta Trăm
LUÔN MÃI BIẾT ƠN Giọt mưa rơi, ở ngoài khung cửa Để cho lòng, trăn trở buồn tênh Ở ngoài kia, tối đen bao phủ
PHẬT THÁNH ĐÂU XA Những người gần chúng ta Suốt ngày truyền kinh giáo Đó chính là Phật, Thánh Nào có ở đâu xa Trước