LUÔN MÃI BIẾT ƠN

LUÔN MÃI BIẾT ƠN

Giọt mưa rơi, ở ngoài khung cửa
Để cho lòng, trăn trở buồn tênh
Ở ngoài kia, tối đen bao phủ
Lạnh tràn về lăn lõi thâu đêm
Tôi ngồi dậy, nhớ về Quốc Tổ
Người đem về, ánh sáng bình minh
Một niềm tin, trong lòng lặng lẽ
Tin ngày mai, rực rỡ quang minh
Từ nơi tôi, tấm lòng thành kính
Một tấm lòng, quý mến biết ơn
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————-

Leave a Reply