ĐỨC NGƯỜI RỘNG LỚN

ĐỨC NGƯỜI
RỘNG LỚN

Chí Tôn ngự xuống, giữa đời thường
Chịu khổ với đời, chịu gió sương
Bàn tay dang rộng, dìu nhân thế
Sang bờ bến giác, trổ nhành hương
Trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa
Cùng nhau trở lại, chốn quê tiên
Không còn đọa lạc, vui cuộc sống
Đức người rộng lớn rộng vô biên
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————–

Leave a Reply