QUÊ TIÊN CÕI TRỜI
Chốn cõi tiên, là quê hương ta đấy
Đất lưu ly, đầy châu báu ngọc ngà
Những lầu đài, bao cung điện nguy nga
Đường lác vàng, lác kim cương chóa sáng
Cây bên đường, lá, quả, hoa, châu báu
Đẹp vô biên, ôi đẹp lắm vô biên
Quê hương trời, quê hương chốn Thần, Tiên
Sống yên bình, không đọa đày đau đớn
Sống an vui, và vô cùng sung sướng
Đầy nghĩa tình, lòng chung thủy sắc son
Ở quê Tiên, ai cũng được giàu sang
Ai cũng có, cảnh lầu đài cung điện
Một cuộc sống, muốn chi đều có được
Còn hơn vua, quyền lực chốn nhân gian
Không bệnh tật. luôn trẻ đẹp trường sanh
Suốt ngày đêm, tai thường nghe chim hót
Cảnh đài mây, nối lượn vòng ngũ sắc
Khắp nơi đâu, cũng trổ phúc trổ lành
Cảnh như tranh, đẹp lạ lùng Tiên giới
Hoa đầy hoa, muôn sắc màu lấp lánh
Đẹp biết bao, nơi chốn cảnh quê Tiên
Quê hương trời, nào đâu phải xa xôi
Về Nguồn Cội, là đến nơi đến chốn
Hỡi người trần, hãy mau mau hồi gót
Trở về Nguồn, là siêu thoát Hồn Linh
Trở về Thiên Giới Quê Hương
Không còn khốn khổ an vui vĩnh hằng
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————
