NỖI KHỔ
Đâu phải giàu sang, là hết khổ
Đâu phải cái nghèo, là mất vui
Mà do tâm hồn, buông xả bỏ
Bao nhiêu phiền não, để nó trôi
Không còn vướng bận làm chi nữa
Để lòng thanh thoảng nhẹ cái tôi
Giàu, nghèo đâu thể, không phiền não
Nếu không hiểu rõ, khổ mãi thôi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————-
