MẠC PHÁP
Chẳng phải là tôi, chẳng hiểu đời
Nhưng vì quá hiểu, chán đấy thôi
Giành giật với nhau từng chai mắm
Ngả nghiêng non nước, bỏ buông trôi
Chỉ biết lo ăn, quên nòi giống
Chen lấn với nhau, từng cục xôi
Nước non, non nước không nghĩ đến
Tổ Tông quên hết, bạc như vôi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————
