THƯƠNG AI

THƯƠNG AI

Thương ai tăm tối lạc Nguồn
Rơi vào khốn khổ dặm đường lệ rơi
Bể trần mù mịt chơi vơi
Khổ vui, được mất, biết bao ngậm ngùi
Vô thường xoay chuyển vô thường
Làm cho cuộc sống dập vùi bất an
Tương lai chẳng thấy xa xăm
Thân như bèo bọt nổi trôi lạc loài
Đâu như bao lớp người về
Cội Nguồn nương tựa tràn trề niềm vui
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————–

Leave a Reply