KHỔ CHƠI VƠI
Cuộc thế vần xoay, chán quá trời
Coi chừng mang họa, đến như chơi
Thế gian lắm chuyện, trò ảo mộng
Thấy đó mất rồi, khổ chơi vơi
Thương buồn con tạo, luôn bám lấy
Mọi việc vô thường, chẳng ra sao
Chán chường thời thế, chen với lấn
Lìa đời nhắm mắt, nợ còn mang
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————
