HỮU DANH VÔ THỰC
Tự xưng rằng, có tài có đức
Mà quên đi, Cội Gốc Cha Ông
Đức, tài như thế trống không
Hữu danh vô thực héo khô rụng cành
Tài cho mấy, cũng thành vô ích
Lạc Cội Nguồn tăm tối u minh
Luân hồi sanh tử, tử sanh
Theo đường ác nghiệp vùi chôn linh hồn
Tuy có tài, xem thường Cội Gốc
Tài thành tai, dạo khúc thê lương
Súc sanh, địa ngục kề bên
Thiên đàng mất lối Âm Ti đọa đày
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————-
