MỎ VÀNG, MỎ XÁM
Có một hôm, trời thanh gió mát
Chim mỏ vàng, mỏ xám gặp nhau
Đua tài hiểu biết thấp cao
Vang danh trí tuệ lưu danh ở đời
Một đề tài chẳng gì làm mới
Luôn xảy ra trên nước Việt Nam
Mỏ vàng liền hỏi nầy anh
Việt Nam sao mãi chiến tranh tương tàn
Chim mỏ xám có gì là lạ
Bởi vì do lạc Cội lạc Nguồn
Mới ra nông nỗi tương tàn
Anh em chém giết lộn phèo với nhau
Chim mỏ xám ra câu hỏi tiếp
Cớ vì sao dân đói dân nghèo
Phải chăng dân chẳng chịu làm
Mới ra nông nỗi cơ hàn lao đao
Chim mỏ vàng anh nghĩ sao
Tại ai? Dân chúng hay do thế thời
Chim mỏ vàng thấy rồi còn hỏi
Do độc tài kiềm hảm mà ra
Bó tay cột cẳng cứng xơ
Làm ăn gì được mà sang với giàu
Vàng lại hỏi trúng mùa rớt giá
Phải chăng dân không tính làm bừa
Mới nên nông nỗi dư thừa
Tại ai hay tại lỗi người nông dân
Chim mỏ xám nầy anh nghe nhĩ
Bởi là do lũ quỷ Cộng Trung
Dã tâm thôn tính Việt Nam
Làm cho đất nước kiệt suy đói nghèo
Chúng luôn thao túng thương trường
Được mùa rớt giá bình thường lạ chi
Chim mỏ xám nói xong lại hỏi
Nầy vàng anh thử nghĩ mà xem
Quốc Tổ là Đấng khai sinh
Lập nên đất nước kẻ quên người thờ
Người quên Cội sao là như thế
Ngu hay khôn cho biết ý anh
Mỏ vàng khôn dại rõ bân
Ai thờ Quốc Tổ xứng danh Lạc Hồng
Chim mỏ vàng cười lên kha khá
Mất Gốc rồi cành lá tả tơi
Những ai vững Gốc sanh sôi
Hiếu, trung, nhân, nghĩa, tốt tươi lá cành
Mỏ vàng, mỏ xám tươi cười
Vững vàng Cội Gốc chẳng gì không nên
Cuộc cờ lèo lái nước đi
Vượt qua tất cả tiến lên sang giàu
Hai ta kẻ chín người mười
Nửa cân năm lạng thủ huề như nhau
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–
