THƯA HIỀN NHÂN TRÍ THỨC

THƯA HIỀN NHÂN
TRÍ THỨC

Dân Tộc Việt Nam, sau niên đại Hùng Vương từ thời Âu Lạc, cho đến ngày nay có nhiều thời kỳ chuyển sang giai đoạn mới. Nói chung là đấu tranh bạo động dù là bạo động bằng cách nào. Lật đổ, đảo chánh, thôn tính lẫn nhau, ép Vua thoái vị nhường ngôi.

Kẻ thắng lên nắm chính quyền “ Làm Vua” kẻ thua thành Giặc nếu may còn sống sót thời luôn bị kìm kẹp, khốn khổ vô cùng “ Biết rằng đấu tranh bạo lực Vua, Giặc cũng chỉ là một thứ. Giặc với Vua cũng chẳng khác gì nhau ”

Bên thắng cuộc sẽ xem xét công lao thành tích những người có công trong cuộc tranh giành thắng lợi.
Tùy có công nhiều, ít mà phong quan tiến chức. Cũng như tri ân công lao cho những người có công không may đã chết.

Nhưng xét cho cùng giữa Giặc và Vua không bên nào là chính nghĩa cả. Vì sao lại nói thế, nếu thật sự đấu tranh vì Dân vì Nước. Khi thống nhất Độc Lập phải đi đôi với Tự Do. Mà Tự Do phải gắng liền với Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ, đi vào Công Bằng Bình Đẳng, thời đúng là đấu tranh chính nghĩa vì Nước vì Dân.

Đằng nầy đấu tranh đem lại Thống Nhất Độc Lập. Nhưng không có Tự Do. Như vậy hai chữ Độc Lập không còn ý nghĩa. Vì không còn ý nghĩa Độc Lập trở thành đấu tranh Phi Nghĩa đấu tranh cho tham vọng mà thôi.

Thứ nhất: chỉ là đấu tranh, tranh giành quyền lực thắng làm Vua thua là Giặc.

Thứ hai: không phải đấu tranh vì Dân vì Nước mà vì Bè Phái, Đảng Phái, đi đến Độc Tài Độc Trị. Không có Tự Do, Công Bằng Bình Đẳng, Thể Chế kìm kẹp xin cho, Dân cứ khổ nước cứ suy đói nghèo lạc hậu.

Thứ ba: Khi giành được chính quyền không tôn thờ Quốc Tổ trong các triều đại, cũng như các cấp cơ quan Chế Độ. Uống nước quên Nguồn, ăn quả quên người trồng cây. Cần đất nước không cần đến người dựng nước. Đây là điều vô ơn bạc nghĩa, khó mà tồn tại được lâu. Vì Chế Độ Thể Chế mất Gốc lạc Nguồn. Mới dẫn đến nghìn năm nộ lệ giặc Tàu. Trăm năm đô hộ Giặc Tây. Ba mươi năm nội chiến từng ngày nồi da xáo thịt, tương tàn anh em. Nô Lệ giặc Tàu, đô hộ giặc Tây, nồi da xáo thịt tương tàn anh em, là sự minh chứng quá rõ ràng. Do lạc Cội lạc Nguồn mà ra. Các cuộc đấu tranh, tranh giành quyền lực, đều trở thành phi nghĩa.

Trong Chế Độ phi nghĩa, nhưng vẫn có những anh hùng sẵn sàng vì Dân vì Nước chống lại quân xâm lược để bảo vệ bờ cõi non sông đất nước. Nhiều khi Vua Chúa trong triều đại đó không được sự sùng kính của Dân. Mà hàng Tướng lại được sùng kính tôn thờ của Dân lưu danh muôn đời. Nhưng đáng tiếc anh hùng lạc Đạo bỏ Cội quên Nguồn, bỏ quên Quốc Tổ, tôn thờ Bè Phái, Đảng Phái, tôn thờ Chế Độ.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————-

Leave a Reply