LẠC LOÀI

LẠC LOÀI

Thuyền rời bến, không về bến nữa
Bởi mất Dân, trôi nổi lênh đênh
Dân là Cội Gốc nước non
Dân là chỗ tựa bình an chính quyền
Thuyền lạc Cội, không về được bến
Nước cạn rồi, cá chết tang thương
Hại chi hại mãi chúng dân
Để cho, thuyền, cá khốn nguy cuộc đời
Trong cuộc sống, ẩn tàng Nhân Quả
Hại nước Dân, phải trả đắng cay
Đó là quy luật xưa nay
Trước sau vẫn thế có sai bao giờ
Lạc loài lạc mất Dân Tình
Đi sai một bước phải đành chơi vơi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————-

Leave a Reply