HỠI NGƯỜI LẠC LỐI
Sao ta lại, xem thường Nguồn Cội
Gốc Cha Ông, tồn tại đến nay
Hào hùng chóa rạng vẻ vang
Văn Lang Bách Việt vinh quang lẫy lừng
Sao ta vội, bỏ Nguồn bỏ Cội
Mất Gốc rồi, lặng lội bơ vơ
Hồn Linh tăm tối ngẩn ngơ
Khó mong trở lại quê tiên cõi trời
Sao ta lại, quên người tiền sử
Những công ơn, dạy bảo cháu con
Công ơn dựng nước dựng non
Lưu truyền bao lớp Cha Ông giữ gìn
Sao ta lại, vứt rồi trung hiếu
Bỏ nghĩa nhân, quên hết tổ tông
Lạc vào cảnh giới tà ma
Làm cho cuộc sống điêu linh khốn cùng
Giặc cũng đã đêm ngày xâm lấn
Sao vẫn còn tăm tối u mê
Cội Nguồn vứt bỏ một bên
Tránh đâu cho khỏi nát tan nước nhà
Nô lệ cũng đã đến gần
Hỡi người lạc Cội quay đầu lại đi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————
