VẢI THƯA
KHÓ CHE MẮT THÁNH
Trí huệ đỉnh cao, những con người
Thấu rõ tim gan, cuộc thế thời
Ẳn mình trong buổi, thời đen tối
Mưu mô gian dối, khắp mọi nơi
Vải thưa làm sao, che mắt thánh
Gieo ác gặt họa, chạy đi đâu
Suốt ngày chỉ giỏi, bưng với bít
Tuồng hề diễn mãi, hết người coi
Khói mây cũng chỉ, là mây khói
Được gì hành ác, hồn đọa sa
Nếu không thức tỉnh mà sám hối
Vạn kiếp âm ti khổ hà sa
Đó là quy luật đâu tránh thoát
Luật trời nào phải luật người ta
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————–
