TỈNH LẠI ĐI 1

TỈNH LẠI ĐI

Ôi sông núi, cũng buồn cho thời thế
Mãi lạc Nguồn, bao khốn khó theo chân
Cảnh u minh, đã bao trùm sự sống
Lạnh cuộc đời, lạnh đến cả tim gan
Cây mất gốc, lấy gì xanh cành lá
Nước mất Nguồn, sao tránh khỏi lầm than
Tỉnh lại đi, hãy quay về Nguồn Cội
Tươi lá cành, đầy hoa trái vàng son
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————–

Leave a Reply