LÁ RỤNG

LÁ RỤNG

Cuộc đời cứ mãi bon chen
Bao năm đuổi bắt gian nan được gì
Tuổi xuân cũng đã qua rồi
Muối tiêu lốn đốm trên đầu lơ thơ
Giật mình tự hỏi đêm thâu
xế chiều lá rụng về đâu nơi về
Thiên đàng, địa phủ hai đường
Lìa trần lạc lối khốn cùng hồn linh
Làm tôi đã tỉnh giấc mê
Trở về Nguồn Cội tựa kề Cha Ông
Theo chân Quốc Tổ Hùng Vương
Kế thừa Văn Hóa niềm vui tràn trề
Mùa xuân nở rộ trong lòng
Kiếp trần mãn hạn về trời an vui
Vĩnh hằng sống mãi cõi tiên
Không còn đọa lạc, sống yên sống lành
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn

Leave a Reply