NGƯỜI THẦY ĐÁNG KÍNH
Tôi gặp thầy, qua một lần gặp gỡ
Ôi người thầy, như Phật Tổ trong tim
Vẻ mặt từ bi, in dấu những nếp nhăn
Ánh mắt thương người, không gì tả nỗi
Tóc đã bạc, nhưng người đầy rắn rỏi
Chiếc áo bình thường, luôn đậm nét chân tu
Một mẫu người, đầy phong cách uy nghi
Thầy đã qua rồi, cái thời trai trẻ
Nhưng lòng thầy, vẫn luôn là mạnh mẽ
Đầy phong ba bão táp của thời gian
Những bước chân, đầy khí phách hiên ngang
Tôi thành kính, với tấm lòng vô hạn
Với những gì còn đọng lại trong tôi
Một tấm lòng yêu kính mãi không thôi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
