TÌNH BẠN BÈ Một cây làm chẳng nên non Ba cây chụm lại nên hòn núi cao Một cây thời chẳng ra sao Muôn cây
TÌNH BẠN BÈ Một cây làm chẳng nên non Ba cây chụm lại nên hòn núi cao Một cây thời chẳng ra sao Muôn cây
NGUYỆN ƯỚC Khi còn bé tôi vẫn thường mơ ước Nếu mai kia tôi gặp được chánh kinh Thời tôi sẽ quên mình làm công
XUÂN HẠ THU ĐÔNG Xuân đà chín chục già rồi Thế là xuân đã rụng đôi lá sầu Đời xuân nào có bao lâu Xuân
DÂN CA CỘI NGUỒN RU CON À ơi ơi à Bên kia tiếng súng nổ dồn Bên đây lòng Mẹ phập phồng lo âu Quê
DÂN CA CỘI NGUỒN Hò hơ ơi hò Buồn ôi khôn xiếc sự tình Vì sao đất nước quê mình nghèo xơ Hỡi người người
Bao cuộc sống thăng hoa mà quên đi người dựng nước, thời khó mà giữ vững độc lập lâu dài. Chúng ta chỉ thấy hiện