QUAY ĐẦU LÀ BỜ.
Ôi tan nát, nước non Đại Việt.
Mãi mất dần, Trung Cọng ngoại xâm
Ghét ai đem đất Tổ Tiên.
Dâng cho Trung Cọng, mua danh chức quyền
Một đất nước, bao đời gìn giữ
Trải máu xương, hàng mấy nghìn năm
Kế thừa lớp lớp Cha Ông
Hận ai dâng hiến cho quân giặc Tàu
Phải lên án, dù vào tù ngục
Phải ra tay, quyết liệt giữ gìn
Dù cho nát thịt tan mình
Cũng không lùi bước trước rừng gươm đao
Phải vạch mặt, nhưng tay bán nước
Phải vạch trần, tội ác hại dân
Bạo tàn, tàn bạo ác ôn
Đánh người yêu nước máu tuôn đầm đìa
Bao sự việc, phơi bày trước mắt
Lũ gian tà, tàn sát chúng dân
Những người yêu nước yêu non
Những người bảo vệ giang sang cõi bờ
Ôi những kẻ, háo quyền háo lợi
Đem nước non, dậng nhập theo Tàu
Chừng nào giết sạch Đồng Bào
Mới mong dâng nước cho Tàu mới mong
Quay đầu thức tỉnh theo dân
Lập công chuộc tội, mới yên sống còn
Lời thơ ý chỉ Vua Hùng.
Truyền ra khắp cả sơn hà nước non
Hồn thiên dân tộc năm nghìn năm
Thi hành ý chỉ làm theo Vua Hùng.
Nước non, non nước Tiên Rồng
Nay là non nước kế thừa chúng dân
Không ai có quyền bán, quyền buôn
Chung nhau gìn giữ, muôn năm trường tồn
Văn Hóa Cội Nguồn
