HAI CHÚ GÀ TRỐNG

HAI CHÚ GÀ TRỐNG
Có một hôm, hai chú gà trống đối thoại lẫn nhau. Gà Trống Vàng nói với gà Trống Đỏ rằng Chú gáy quá hay nên tôi chợt nhớ đến nhiều chuyện. Không hiểu là mỗi năm Trống Đỏ bắt vô bao nhiêu là phạm nhân. Nhưng hàng năm thả ra mười mấy nghìn người. Chỉ cần tính mười năm, con số cũng lên đến một trăm mấy chục nghìn người, quả là con số không nhỏ. Sự hận thù người nào người nấy cũng đã lên đến đỉnh đầu. Chưa kể vì lo cũng cố thể chế độc tài, hạn chế sự phát triển, dẫn đến phá sản hàng mấy chục nghìn danh nghiệp lớn nhỏ.Nợ nần chồng chất có khi chỉ một danh nghiệp lên đến hàng chục tỉ không biết lấy đâu ra mà trả. Chưa kẻ nuôi tôm nuôi cá phá sản hàng loạt vì ô nhiễm môi trường. Điều đáng nói ở đây là đủ thứ hiểm họa sanh ra
Nào là dân chúng đói. Nào là dân chúng nghèo, trăm thứ đau, nghìn thứ bệnh do hóa chất độc hại sanh ra. Dân bị hàm oan do bức hiếp. Chưa kể đến giặc xâm lăng, giặc tham ô, giặc tham nhũng, Giặc trộm, giặc cướp, giặc Đạo Đức xuống cấp. Cũng như sự cướp đất, cướp đai dân hết đường sống thưa kiện tối ngày.
Ôi thôi đủ thứ nguy cơ sanh ra như nấm, đủ thứ giặc lan tràn khắp chốn khắp nơi. Lại thêm nhà nước thâm hụt ngân sách. Lấy đâu ra trả trên 20 triệu ăn lương. Dù cho đất đai, biển đảo thế chấp cũng không đủ nuôi bộ máy cồng kềnh. Sông núi năm nghìn năm giờ đây chỉ còn da bọc xương. Cho thê với giá rẻ mạc . Gà Trống Vàng nói, tôi lấy làm lo cho chú. Vì sao chúng ta cũng cùng Cội cùng Nguồn nên tôi mới hỏi những bức xúc khó khăn như thế. Thiên La tai họa, Địa Võng tai ương đùng đùng ập xuống. Với nổi nguy cơ khó khăn tứ bề giặc mọc lên như nấm khó mà trấn áp dẹp cho yên. .
Gà Trống đỏ nghe xong chợt tỉnh, chuyện đã ra thế nầy tôi phải làm sao? Gà Trông Vàng nói một tản đá nặng chú bê không nổi nhưng nhiều người cùng bê thời biển kia cũng lấp, núi kia cũng dời. Nhưng chú phải lấy dân làm gốc theo nguyện vọng của dân tháo gở nhưng gút mắt khó khăn nầy. Chỉ còn một cách tôn thờ Quốc Tổ Vua Hùng đoàn kết đại đoàn kết dân tộc. Thể chế Độc tài già cỗi xơ cứng loại bỏ, thay thế vào sự non trẻ đổi mới Đa Nguyên. Chú không thấy Rắn già Rắn thay vỏ. Đại Bàng già Đại Bàng cũng lột xác để tồn tại sống còn. Ve sầu cũng vậy. Muốn tồn tại đâu thể không lột xác. Huống chi ta gà lột xác hóa Phượng, Rắn lột xác hóa Rồng. Độc Tài chuyển sang Đa Nguyên Đó là quy luật tồn sanh từ nghìn đời nào có gì là lạ. Chuyển đổi mau chần chờ thời nhất định đi vào hủy diệt
Vì trăm cái nguy, nghìn cái giặc nổi lên mỗi ngày mỗi dữ khó mà chống đở đành phải đi đời.
* * *
VĂN HÓA CỘI NGUỒN

Leave a Reply