CẢM ƠN QUỐC TỔ Trần gian một kiếp nhân sinh Về Nguồn về Cội thời mình cứ đi Chẳng ai cứu vớt mình đâu Tự
CẢM ƠN QUỐC TỔ Trần gian một kiếp nhân sinh Về Nguồn về Cội thời mình cứ đi Chẳng ai cứu vớt mình đâu Tự
LỜI ĐỂ LẠI Lời để lại, mấy câu khuyên bảo Mong thế nhân, rõ thấu sự tình Gốc còn cây mãi xanh cành Gốc mất
LONG HOA THI TẬP SẤM KINH BÀI 52: TẤM TUỒNG HỀ 1 Ngẫm cái sự đời, thật gớm ghê Bỏ Nguồn phá Cội, tấm tuồng
CÓ CÔNG MÀI SẮT CÓ NGÀY NÊN KIM Về Nguồn ráng sức miệt mài Chữ tu là thế tháng ngày ra công Càng tu hồn
ĐÃ GIẢI ĐỀ THI Ta về Nguồn, là ta giác ngộ Vì trần gian, cõi tạm đến, rồi đi Nhưng đi đâu, ta trở về
ĐỜI VUI ĐỜI BUỒN Đời vui, trở lại Cội Nguồn Đời buồn, ta có con đường Ông Cha Buồn, vui, giác ngộ rõ thông Chân