ÁNH XUÂN LẠI VỀ Nằm nghe non nước cõi bờ Chuyển theo nhịp sống Cội Nguồn Cha Ông Bình minh rực khắp non sông Nước
ÁNH XUÂN LẠI VỀ Nằm nghe non nước cõi bờ Chuyển theo nhịp sống Cội Nguồn Cha Ông Bình minh rực khắp non sông Nước
NGƯỜI THẦY ĐÁNG KÍNH Tôi gặp thầy, qua một lần gặp gỡ Ôi người thầy, như Phật Tổ trong tim Vẻ mặt từ bi, in
NHỮNG GÌ SẮP ĐẾN CÓ BIẾT HAY CHĂNG Về đi anh, với giống nòi Hồng Lạc Về đi anh, với Đại Việt quê hương Bình
CƠ TRỜI CHUYỂN ĐỔI Thế thời non nước loạn ly Gập ghềnh đèo dốc đảo điên thế thời Hãy lui chân, nương về Nguồn Cội
CUỘC HỀ Cuộc hề cứ mãi sinh sôi Làm cho cuộc thế, càng thêm nực cười Gió theo ánh nắng chẳng rời Thế mà vuột
XÓA SẠCH TỐI TĂM Ôi tủi nhục, trước xâm lăng trung quốc Sản Cọng Tàu, cướp lấy nước Việt Nam Chúng đã chiếm, đất liền