NGƯỜI ĐI KẺ Ở SỰ THƯỜNG Sống đời kẻ ở người đi Sự đời là thế có chi sự thường Người thời đã tới vĩnh
NGƯỜI ĐI KẺ Ở SỰ THƯỜNG Sống đời kẻ ở người đi Sự đời là thế có chi sự thường Người thời đã tới vĩnh
RONG CHƠI Rong chơi nơi chốn hồng trần Xế chiều lạc lối biết về nơi đâu Trên đầu mái tóc bạc phau Mãn trần hồn
TA LÀ AI Ta là ai, Ta cần phải nhận ra Hồn hay xác, Ta phải xem cho rõ Đừng lầm sai, thời khổ sở
NHẬN RA SỰ THẬT Giác ngộ rồi, thời nhận ra sự thật Cõi trần gian, là cõi tạm trường thi Nào phải đâu, cõi thiên
GIẤC MỘNG DU Luân hồi là giấc mộng du Trải qua nhiều kiếp tử sanh, luân hồi Sướng vui khổ cực đọa đày Đủ mùi
LÊN ĐỜI Nước Dân, Dân, nước khác nào Thời nay vận nước dâng trào hóa mây Giờ đây rồi lại giờ đây Mây cao hơn