SỢ AI Trên đầu Ta có Cha Dưới chân Ta có Mẹ Phong ba dù rét lạnh Mãi vững lòng bước đi *** Ta đi
SỢ AI Trên đầu Ta có Cha Dưới chân Ta có Mẹ Phong ba dù rét lạnh Mãi vững lòng bước đi *** Ta đi
AI CHÊ THỜI MẶC KỆ Ta cứ về Nguồn Cội Bằng tấm lòng thành kính Dù cho ai phỉ bán Ai chê thời mặc kệ
CÁI KHÔN Ở ĐỜI Trở về Nguồn, đâu phải Ta khờ dại Bởi Cội Nguồn, là Nguồn Cội của Ta *** Sống an vui. Là
TỈNH ĐI Ai mà hơn được Ông Trời Nghịch chi cho khổ vạn đời khốn nguy Thuận Trời có phải hơn không An vui hạnh
CẢM ƠN NGƯỜI TRUYỀN GIÁO Đã lâu rồi, tôi sống được bình yên Quên bao nỗi, ưu phiền thời quá khứ *** Và tôi đã,
CẢM THẤY YÊN LÒNG Bể trần bể khổ mênh mông Đời con cảm thấy chơi vơi lạc loài *** Nay con cảm thấy yên lòng