BỒNG LAI QUÊ NHÀ Bời bời thao thức trong đêm Chợt nghe tiếng gió bên thềm rung cây Lòng tôi cứ nghĩ đâu đâu Đời
BỒNG LAI QUÊ NHÀ Bời bời thao thức trong đêm Chợt nghe tiếng gió bên thềm rung cây Lòng tôi cứ nghĩ đâu đâu Đời
CHU KỲ MỖI TIỂU KIẾP Ở đời, khi mặt trời sắp lặn, thời người Ta ai về nhà nấy. Ấy là nói sự ở đời.
NGU XUẪN Lạc Nguồn mà thích khoe khoang Ấy là ngu xuẩn khó mong yên lành Trí mà chẳng thấu sự tình Sống đời mất
VUI TRONG ĐẠO TRỜI Mai nầy già chẳng đi đâu Về Nguồn an nghĩ vui trong Đạo Trời Đến khi viên mãn cõi trần Trở
NÀO PHẢI DO AI Siêu, Đọa, nào phải do ai Tự mình quyết định, Đọa, Siêu do mình Khổ, Vui, hai cảnh hai đường Không
CÓ MẤY AI BẰNG Tôi mến mộ, những người truyền giáo Nơi trần gian, có mấy ai bằng Tuy mang thân xác phàm trần Nhưng