CON THUYỀN ĐOÀN KẾT. Nghĩ đến nước non, lắm nỗi buồn Dân tình khốn khổ, cảnh lệ tuôn Bởi quân xâm lược, đang gieo rét
CON THUYỀN ĐOÀN KẾT. Nghĩ đến nước non, lắm nỗi buồn Dân tình khốn khổ, cảnh lệ tuôn Bởi quân xâm lược, đang gieo rét
CHỌN ĐƯỜNG MÀ ĐI Đường Nguồn Cội rộng mở Sao ta chẳng muốn đi Đường hại nhau khốn khổ Tù tội lẫn sầu bi Hãy
XUÂN HẠ THU ĐÔNG Xuân đà chín chục già rồi Thế là xuân đã rụng đôi lá sầu Đời xuân nào có bao lâu Xuân
DÂN CA CỘI NGUỒN RU CON À ơi ơi à Bên kia tiếng súng nổ dồn Bên đây lòng Mẹ phập phồng lo âu Quê
VĂN HÓA ĐẠI DỒNG Tình yêu Tổ Quốc non sông Tình yêu Nguồn Cội, con Rồng cháu Tiên Từ khi có nước có non Có
BÀI CA SANG GIÀU Cội Nguồn mất, dân tình khốn khổ Các vương triều lật đổ liên miên Thêm vào xâm lượt ngoại xâm Tóm