NGUY KHỐN Nước non Việt, ngọn đèn leo lét Lòng ngậm ngùi, chua xót biết bao Trời Nam tan nát còn đâu Giang san cơ
NGUY KHỐN Nước non Việt, ngọn đèn leo lét Lòng ngậm ngùi, chua xót biết bao Trời Nam tan nát còn đâu Giang san cơ
DÂN TỘC RỒNG TIÊN Dân Bách Việt, dân Tiên Rồng uy dũng Theo Vua Hùng, vào tự thuở dựng non Một dân tộc, không gì
NGƯỜI CON YÊU NƯỚC, Em đẹp quá Người con trung, hiếu Tâm sáng ngời, Thơm ngát yêu thương Một nàng Tiên. Luôn vì dân vì
HÃY MAU TRỞ LẠI, Gốc rằng, cành, lá nhớ gốc chăng Mất gốc, cành khô, lá héo queo Không gốc, lấy gì xanh với tốt
CHO EM THEO VỚI Anh cho em theo với Theo con đường truyền thống Đường dựng nước Cha Ông Con đường năm nghìn năm Đầy
CON ƠI CON Con ơi con, con đừng có sợ Sắp qua rồi, khúc quạnh đêm đông Gà đã gáy, báo tin trời sáng Bình