SEN, BÙN, BÙN, SEN Sen nào phải, xa rời bùn đất Mà nhờ bùn, nên cốt, nên sen Không bùn sen sống được đâu Nhờ
SEN, BÙN, BÙN, SEN Sen nào phải, xa rời bùn đất Mà nhờ bùn, nên cốt, nên sen Không bùn sen sống được đâu Nhờ
TU LÀ SỬA Tu là sửa, chỉ là có thế Sửa được rồi, thời ló cái khôn Ác không làm nữa sớm hôm Phước lành
LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC BÀI 778: SO BÌ Người Ta Như Thánh như Thần Còn Ta ví tựa Như bò như trâu
LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC BÀI 777: ĐẠO QUANG MINH Đạo quang minh Đạo Cội Nguồn Đại Đạo Là con đường Vô tận
SAO CŨNG ĐƯỢC Sao cũng được, nơi trần gian cõi tạm Giàu hay nghèo, thời cũng vậy có chi Đời thoáng chốc, tóc trên đầu
LÀM NÊN HUYỀN THOẠI Cội Nguồn vẫy gọi Ta đi Cuộc đời dâng trọn cũng vì nước non Đã là con cháu Rồng Tiên Hi