SỢI CHỈ TREO Nước non Đại Việt cảnh cheo leo Vận nước vận non, thế lộn phèo Số phận nhân hiền trong xó tối Ngôi
SỢI CHỈ TREO Nước non Đại Việt cảnh cheo leo Vận nước vận non, thế lộn phèo Số phận nhân hiền trong xó tối Ngôi
CHIẾC LÁ, Sóng biếc còn xanh, đầu đã bạc Thu cành vừa chớm, lá vàng rơi Man mác gió thu, sầu lá rụng Mây lạc
GIỌT NƯỚC VỀ NGUỒN Mênh mông trời đất, quá mênh mông Số phận lang bang, khắp Tây, Đông Vòm trời sâu hút, cao chót vót
TAI HỌA KHÓ TRÁNH Chối bỏ Cội Nguồn, bỏ Ông Cha Họa muôn vạn lối, họa hà sa Khốn khổ dồn lên, bao nguy kịch
ĐẠO TÂM Chẳng Đạo nào hơn, được Đạo Tâm Thương người, cứu khổ chúng muôn dân Lương Tâm không mất, là chân Thánh Cuộc đời
TRỞ VỀ Tôi đã trở về, với Ông Cha Lòng tôi tỏa sáng, ánh dương soi Xưa nay lạc lối, xa Nguồn Cội Gian khó