LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 964: ĐÔI LỜI TỈNH NGỘ

LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 964: ĐÔI LỜI TỈNH NGỘ

Biết bao là Vua Chúa
Giàu có và quyền huy
Bao người phải lạy quỳ
Muốn gì thời được nấy
Dời non chẳng khó chi
Đời vô thường ai biết
Đời vô thường ai hay
Đời không gì tồn tại
Thấy đó rồi mất đi
Mạnh đó rồi ốm đó
Nằm đau trên gường bệnh
Cận kề sắp ra đi
Bao nặng nề đối mặt
Công danh và sự nghiệp
Chết nào được mang theo
Tâm hoang mang lo sợ
Ôi bấy lâu khờ dại
Tưởng cho mình khôn ngoan
Tưởng cho mình là hơn
Mãi chạy theo danh lợi
Quyền thế và cao sang
Nhưng giờ đây mới biết
Thức tỉnh đã muộn màng
Vì gần kề cái chết
Đến giờ nầy mới biết
Không gì là của Ta
Chỉ là nơi cõi tạm
Giấc mộng lợi cùng danh
Trắng tay chẳng còn chi
Thiên đàng không rõ lối
Tăm tối những khốn nguy
Cái ngu giờ mới biết
Cũng là lúc ra đi
Tất cả là ảo mộng
Nơi chốn trần trường thi
Ăn năng thời quá muộn
Sa đọa chốn Âm Ti
Đôi lời khi tỉnh ngộ
Để lại cho người sau
Sớm quay đầu bờ giác
Hồn giải thoát tử sanh
Mãn trần về quê Tiên
An vui và hạnh phúc
Mãi trên cõi Thiên Đàng
***
Biết bao là Vua Chúa
Giàu có và quyền huy
Bao người phải lạy quỳ
Muốn gì thời được nấy
Dời non chẳng khó chi
Đời vô thường ai biết
Đời vô thường ai hay
Đời không gì tồn tại
Thấy đó rồi mất đi
Mạnh đó rồi ốm đó
Nằm đau trên gường bệnh
Cận kề sắp ra đi
Bao nặng nề đối mặt
Công danh và sự nghiệp
Chết nào được mang theo
Tâm hoang mang lo sợ
Ôi bấy lâu khờ dại
Tưởng cho mình khôn ngoan
Tưởng cho mình là hơn
Mãi chạy theo danh lợi
Quyền thế và cao sang
Nhưng giờ đây mới biết
Thức tỉnh đã muộn màng
Vì gần kề cái chết
Đến giờ nầy mới biết
Không gì là của Ta
Chỉ là nơi cõi tạm
Giấc mộng lợi cùng danh
Trắng tay chẳng còn chi
Thiên đàng không rõ lối
Tăm tối những khốn nguy
Cái ngu giờ mới biết
Cũng là lúc ra đi
Tất cả là ảo mộng
Nơi chốn trần trường thi
Ăn năng thời quá muộn
Sa đọa chốn Âm Ti
Đôi lời khi tỉnh ngộ
Để lại cho người sau
Sớm quay đầu bờ giác
Hồn giải thoát tử sanh
Mãn trần về quê Tiên
An vui và hạnh phúc
Mãi trên cõi Thiên Đàng
***
Ôi bấy lâu khờ dại
Tưởng cho mình khôn ngoan
Tưởng cho mình là hơn
Mãi chạy theo danh lợi
Quyền thế và cao sang
Nhưng giờ đây mới biết
Thức tỉnh đã muộn màng
Vì gần kề cái chết
Đến giờ nầy mới biết
Không gì là của Ta
Chỉ là nơi cõi tạm
Giấc mộng lợi cùng danh
Trắng tay chẳng còn chi
Thiên đàng không rõ lối
Tăm tối những khốn nguy
Cái ngu giờ mới biết
Cũng là lúc ra đi
Tất cả là ảo mộng
Nơi chốn trần trường thi
Ăn năng thời quá muộn
Sa đọa chốn Âm Ti
Đôi lời khi tỉnh ngộ
Để lại cho người sau
Sớm quay đầu bờ giác
Hồn giải thoát tử sanh
Mãn trần về quê Tiên
An vui và hạnh phúc
Mãi trên cõi Thiên Đàng
***
Tất cả là ảo mộng
Nơi chốn trần trường thi
Ăn năng thời quá muộn
Sa đọa chốn Âm Ti
Đôi lời khi tỉnh ngộ
Để lại cho người sau
Sớm quay đầu bờ giác
Hồn giải thoát tử sanh
Mãn trần về quê Tiên
An vui và hạnh phúc
Mãi trên cõi Thiên Đàng
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————–

Leave a Reply