LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 959: ĐỜI TRẦN GIẤC CHIÊM BAO
Đường trần muôn vạn lối
Nhưng chẳng lối nào yên
Đi sao mà cho hết
Vạn nẻo khắp vô biên
Tuổi đời ôi ngắn quá
Phút chốc đã ra đi
Đời trần như chiêm bao
Nghĩ lại chẳng ra sao
Sanh ra ôi mới đó
Giờ đã mấy mươi năm
Kiếp người đà xế bóng
Hoàng hôn sắp đến nơi
Dầu hết, đèn lịm tắc
Cuộc trần án mây bay
Biết bao là gian khó
Như lục bình mãi trôi
Quên đi mình đã già
Khi đời cảnh chiều tà
Chiếc là vàng sắp rớt
Theo gió đời bay đi
Hỏi lại người còn chi
Hồn theo người mấy khi
Chỉ là nắm tro tràn
Hay nấm mồ cỏ xanh
Sống cuộc đời trần gian
Đời cứ mãi lan thang
Không bến Đời bến Đạo
Liệu có được bình an
Biết bao là sức lực
Sống cuộc đời bon chen
Đem lại sự cao sang
Nhưng nào mang theo được
Khi thân người sắp lặng
Mãn trần cảnh trắng tay
Nếu không về Nguồn Cội
Thời bến bờ là đâu
Quê Tiên khó trở lại
Rơi vào cảnh trầm luân
Hồn đi vào sa đọa
Khốn khổ ức vạn năm
Bể trần tuy vạn lối
Nhưng chẳng thấy bình yên
Đường trần tuy vô biên
Nhưng đường nào cũng khổ
Chỉ con đường
Nhận Tổ quy Tông
Là ra khỏi tử sanh
An vui tự tại
Mãi trên thiên đàng
***
Đường trần muôn vạn lối
Nhưng chẳng lối nào yên
Đi sao mà cho hết
Vạn nẻo khắp vô biên
Tuổi đời ôi ngắn quá
Phút chốc đã ra đi
Đời trần như chiêm bao
Nghĩ lại chẳng ra sao
Sanh ra ôi mới đó
Giờ đã mấy mươi năm
Kiếp người đà xế bóng
Hoàng hôn sắp đến nơi
Dầu hết, đèn lịm tắc
Cuộc trần án mây bay
Biết bao là gian khó
Như lục bình mãi trôi
Quên đi mình đã già
Khi đời cảnh chiều tà
Chiếc là vàng sắp rớt
Theo gió đời bay đi
Hỏi lại người còn chi
Hồn theo người mấy khi
Chỉ là nắm tro tràn
Hay nấm mồ cỏ xanh
Sống cuộc đời trần gian
Đời cứ mãi lan thang
Không bến Đời bến Đạo
Liệu có được bình an
Biết bao là sức lực
Sống cuộc đời bon chen
Đem lại sự cao sang
Nhưng nào mang theo được
Khi thân người sắp lặng
Mãn trần cảnh trắng tay
Nếu không về Nguồn Cội
Thời bến bờ là đâu
Quê Tiên khó trở lại
Rơi vào cảnh trầm luân
Hồn đi vào sa đọa
Khốn khổ ức vạn năm
Bể trần tuy vạn lối
Nhưng chẳng thấy bình yên
Đường trần tuy vô biên
Nhưng đường nào cũng khổ
Chỉ con đường
Nhận Tổ quy Tông
Là ra khỏi tử sanh
An vui tự tại
Mãi trên thiên đàng
***
Sanh ra ôi mới đó
Giờ đã mấy mươi năm
Kiếp người đà xế bóng
Hoàng hôn sắp đến nơi
Dầu hết, đèn lịm tắc
Cuộc trần án mây bay
Biết bao là gian khó
Như lục bình mãi trôi
Quên đi mình đã già
Khi đời cảnh chiều tà
Chiếc là vàng sắp rớt
Theo gió đời bay đi
Hỏi lại người còn chi
Hồn theo người mấy khi
Chỉ là nắm tro tràn
Hay nấm mồ cỏ xanh
Sống cuộc đời trần gian
Đời cứ mãi lan thang
Không bến Đời bến Đạo
Liệu có được bình an
Biết bao là sức lực
Sống cuộc đời bon chen
Đem lại sự cao sang
Nhưng nào mang theo được
Khi thân người sắp lặng
Mãn trần cảnh trắng tay
Nếu không về Nguồn Cội
Thời bến bờ là đâu
Quê Tiên khó trở lại
Rơi vào cảnh trầm luân
Hồn đi vào sa đọa
Khốn khổ ức vạn năm
Bể trần tuy vạn lối
Nhưng chẳng thấy bình yên
Đường trần tuy vô biên
Nhưng đường nào cũng khổ
Chỉ con đường
Nhận Tổ quy Tông
Là ra khỏi tử sanh
An vui tự tại
Mãi trên thiên đàng
***
Bể trần tuy vạn lối
Nhưng chẳng thấy bình yên
Đường trần tuy vô biên
Nhưng đường nào cũng khổ
Chỉ con đường
Nhận Tổ quy Tông
Là ra khỏi tử sanh
An vui tự tại
Mãi trên thiên đàng
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————–
