LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 950: CÕI TẠM THÔI
Đời là cõi tạm thôi
Có đến thời có đi
Đến thời bàn tay trắng
Đi thời cũng trắng tay
Có gì đâu đáng nhớ
Để cảnh đời tự bay
Sống an vui bạn nhé
Mở lòng quên thương đau
Tham lam chi cho lắm
Cuối cùng được gì đâu
Bao hận thù ai oán
Buông cho rồi luyến chi
Kiếp người như cơn gió
Thoảng qua rồi mất đi
Tranh nhau chi cho lắm
Đời người như bóng câu
Cảnh đời như hoa nở
Mấy ngày thời còn đâu
Đời lo toan tính mãi mãi
Tưởng rằng sẽ được vui
Nào hay đâu khốn khổ
Lắm chuyện những rủi xui
Cuộc đời thật vô nghĩa
Nếu lạc bước chân đi
Đã sanh thời có tử
Theo quy luật tự nhiên
Xác mất Hồn về đâu
Bao dặm đường Ta bước
Toàn là những thương đau
Tưởng chừng trong tầm với
Càng đi càng xa xăm
Biết bao là ngăn cách
Tan chảy giữa trời mây
Tâm hồn luôn héo úa
Theo cuộc đời nổi trôi
Sống cho đời thương mến
Mới gặt được niềm vui
Cội Nguồn không đánh mất
Thời mọi việc êm xuôi
Mãn trần liền siêu thoát
Trở về chốn quê Tiên
***
Đời là cõi tạm thôi
Có đến thời có đi
Đến thời bàn tay trắng
Đi thời cũng trắng tay
Có gì đâu đáng nhớ
Để cảnh đời tự bay
Sống an vui bạn nhé
Mở lòng quên thương đau
Tham lam chi cho lắm
Cuối cùng được gì đâu
Bao hận thù ai oán
Buông cho rồi luyến chi
Kiếp người như cơn gió
Thoảng qua rồi mất đi
Tranh nhau chi cho lắm
Đời người như bóng câu
Cảnh đời như hoa nở
Mấy ngày thời còn đâu
Đời lo toan tính mãi mãi
Tưởng rằng sẽ được vui
Nào hay đâu khốn khổ
Lắm chuyện những rủi xui
Cuộc đời thật vô nghĩa
Nếu lạc bước chân đi
Đã sanh thời có tử
Theo quy luật tự nhiên
Xác mất Hồn về đâu
Bao dặm đường Ta bước
Toàn là những thương đau
Tưởng chừng trong tầm với
Càng đi càng xa xăm
Biết bao là ngăn cách
Tan chảy giữa trời mây
Tâm hồn luôn héo úa
Theo cuộc đời nổi trôi
Sống cho đời thương mến
Mới gặt được niềm vui
Cội Nguồn không đánh mất
Thời mọi việc êm xuôi
Mãn trần liền siêu thoát
Trở về chốn quê Tiên
***
Bao hận thù ai oán
Buông cho rồi luyến chi
Kiếp người như cơn gió
Thoảng qua rồi mất đi
Tranh nhau chi cho lắm
Đời người như bóng câu
Cảnh đời như hoa nở
Mấy ngày thời còn đâu
Đời lo toan tính mãi mãi
Tưởng rằng sẽ được vui
Nào hay đâu khốn khổ
Lắm chuyện những rủi xui
Cuộc đời thật vô nghĩa
Nếu lạc bước chân đi
Đã sanh thời có tử
Theo quy luật tự nhiên
Xác mất Hồn về đâu
Bao dặm đường Ta bước
Toàn là những thương đau
Tưởng chừng trong tầm với
Càng đi càng xa xăm
Biết bao là ngăn cách
Tan chảy giữa trời mây
Tâm hồn luôn héo úa
Theo cuộc đời nổi trôi
Sống cho đời thương mến
Mới gặt được niềm vui
Cội Nguồn không đánh mất
Thời mọi việc êm xuôi
Mãn trần liền siêu thoát
Trở về chốn quê Tiên
***
Cuộc đời thật vô nghĩa
Nếu lạc bước chân đi
Đã sanh thời có tử
Theo quy luật tự nhiên
Xác mất Hồn về đâu
Bao dặm đường Ta bước
Toàn là những thương đau
Tưởng chừng trong tầm với
Càng đi càng xa xăm
Biết bao là ngăn cách
Tan chảy giữa trời mây
Tâm hồn luôn héo úa
Theo cuộc đời nổi trôi
Sống cho đời thương mến
Mới gặt được niềm vui
Cội Nguồn không đánh mất
Thời mọi việc êm xuôi
Mãn trần liền siêu thoát
Trở về chốn quê Tiên
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————-
