LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 936: NẺO ĐƯỜNG, ĐÃ QUA

LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 936: NẺO ĐƯỜNG, ĐÃ QUA

Nẻo đường
Thầy đã từng qua
Biết bao cay đắng
Phong ba cuộc đời
Ngày hành
Tối lại bị mời
Biết bao nguy khốn
Biển trời chông gai
Thương cho
Thân vốn như cây
Muốn yên khó được
Gió lay không ngừng
Cảnh đời
Bao lớp khốn cùng
Biết bao nghịch cảnh
Dẫy đầy chong gai
Nỗi buồn
Biết tỏ cùng ai
Xung quanh là lớp
Mắt, tai, ngó dòm
Nhỏ nhoi
Hạt bụi bên lề
Ngày tìm sự sống
Đêm về chẳng yên
Biết bao
Lớp lớp đòn roi
Tả tơi thân bé
Đói, no, héo gầy
Đường trần
Thầy đã đi rồi
Biết bao kiếp nạn
Dẫy đầy gian truân
Độc hành
Những bước cô đơn
Đường dài năm tháng
Chông gai dẫy đầy
Ngược dòng
Tìm lại Cội Nguồn
Qua đèo xuống hố
Điệp trùng núi non
Rời xa
Cảnh giới phồn hoa
Đi trong bão tố
Mưa sa dập dồn
Quẹo quanh
Đèo dốc trập trùng
Hố sâu vực thẳm
Ngăn đường Thầy đi
Yêu, Ma,
Chồn, Cáo, Sói, Beo
Ngửi muì giác ngộ
Chúng theo cả đàn
Thét giào
Khủng khiếp kinh hồn
Nhăn nanh múa vuốt
Rình Thầy để ăn
Nhưng Thầy
Cứ mãi bước đi
Đi trong khủng bố
Đi trong dập vùi
Nghĩ thương
Con cháu Tiên Rồng
Chìm trong mê trận
Không còn lối ra
Để rồi
Chúng nuốt, chúng tha
Thương đau vạn lối
Đọa sa dập bầm
Thầy thương
Truyền lại con đường
Thoát ra tăm tối
Không còn mù đui
Trong bầu
Ánh sáng quang minh
An vui hạnh phúc
Mà lên thiên đàng
Tan bầu
Thể chế độc tài
Tự mình làm chủ
Không còn điêu linh
Không còn
Bóng tối u minh
Không còn nô lệ
Đăng trình cung mây
Những gì
Đắc nhất xưa nay
Phải đều trả giá
Thầy đây trả rồi
Cầu cho
Non nước yên bình
Cầu cho con cháu
Tiên Rồng an vui
***
Nẻo đường
Thầy đã từng qua
Biết bao cay đắng
Phong ba cuộc đời
Ngày hành
Tối lại bị mời
Biết bao nguy khốn
Biển trời chông gai
Thương cho
Thân vốn như cây
Muốn yên khó được
Gió lay không ngừng
Cảnh đời
Bao lớp khốn cùng
Biết bao nghịch cảnh
Dẫy đầy chong gai
Nỗi buồn
Biết tỏ cùng ai
Xung quanh là lớp
Mắt, tai, ngó dòm
Nhỏ nhoi
Hạt bụi bên lề
Ngày tìm sự sống
Đêm về chẳng yên
Biết bao
Lớp lớp đòn roi
Tả tơi thân bé
Đói, no, héo gầy
Đường trần
Thầy đã đi rồi
Biết bao kiếp nạn
Dẫy đầy gian truân
Độc hành
Những bước cô đơn
Đường dài năm tháng
Chông gai dẫy đầy
Ngược dòng
Tìm lại Cội Nguồn
Qua đèo xuống hố
Điệp trùng núi non
Rời xa
Cảnh giới phồn hoa
Đi trong bão tố
Mưa sa dập dồn
Quẹo quanh
Đèo dốc trập trùng
Hố sâu vực thẳm
Ngăn đường Thầy đi
Yêu, Ma,
Chồn, Cáo, Sói, Beo
Ngửi muì giác ngộ
Chúng theo cả đàn
Thét giào
Khủng khiếp kinh hồn
Nhăn nanh múa vuốt
Rình Thầy để ăn
Nhưng Thầy
Cứ mãi bước đi
Đi trong khủng bố
Đi trong dập vùi
Nghĩ thương
Con cháu Tiên Rồng
Chìm trong mê trận
Không còn lối ra
Để rồi
Chúng nuốt, chúng tha
Thương đau vạn lối
Đọa sa dập bầm
Thầy thương
Truyền lại con đường
Thoát ra tăm tối
Không còn mù đui
Trong bầu
Ánh sáng quang minh
An vui hạnh phúc
Mà lên thiên đàng
Tan bầu
Thể chế độc tài
Tự mình làm chủ
Không còn điêu linh
Không còn
Bóng tối u minh
Không còn nô lệ
Đăng trình cung mây
Những gì
Đắc nhất xưa nay
Phải đều trả giá
Thầy đây trả rồi
Cầu cho
Non nước yên bình
Cầu cho con cháu
Tiên Rồng an vui
***
Thương cho
Thân vốn như cây
Muốn yên khó được
Gió lay không ngừng
Cảnh đời
Bao lớp khốn cùng
Biết bao nghịch cảnh
Dẫy đầy chong gai
Nỗi buồn
Biết tỏ cùng ai
Xung quanh là lớp
Mắt, tai, ngó dòm
Nhỏ nhoi
Hạt bụi bên lề
Ngày tìm sự sống
Đêm về chẳng yên
Biết bao
Lớp lớp đòn roi
Tả tơi thân bé
Đói, no, héo gầy
Đường trần
Thầy đã đi rồi
Biết bao kiếp nạn
Dẫy đầy gian truân
Độc hành
Những bước cô đơn
Đường dài năm tháng
Chông gai dẫy đầy
Ngược dòng
Tìm lại Cội Nguồn
Qua đèo xuống hố
Điệp trùng núi non
Rời xa
Cảnh giới phồn hoa
Đi trong bão tố
Mưa sa dập dồn
Quẹo quanh
Đèo dốc trập trùng
Hố sâu vực thẳm
Ngăn đường Thầy đi
Yêu, Ma,
Chồn, Cáo, Sói, Beo
Ngửi muì giác ngộ
Chúng theo cả đàn
Thét giào
Khủng khiếp kinh hồn
Nhăn nanh múa vuốt
Rình Thầy để ăn
Nhưng Thầy
Cứ mãi bước đi
Đi trong khủng bố
Đi trong dập vùi
Nghĩ thương
Con cháu Tiên Rồng
Chìm trong mê trận
Không còn lối ra
Để rồi
Chúng nuốt, chúng tha
Thương đau vạn lối
Đọa sa dập bầm
Thầy thương
Truyền lại con đường
Thoát ra tăm tối
Không còn mù đui
Trong bầu
Ánh sáng quang minh
An vui hạnh phúc
Mà lên thiên đàng
Tan bầu
Thể chế độc tài
Tự mình làm chủ
Không còn điêu linh
Không còn
Bóng tối u minh
Không còn nô lệ
Đăng trình cung mây
Những gì
Đắc nhất xưa nay
Phải đều trả giá
Thầy đây trả rồi
Cầu cho
Non nước yên bình
Cầu cho con cháu
Tiên Rồng an vui
***
Thầy thương
Truyền lại con đường
Thoát ra tăm tối
Không còn mù đui
Trong bầu
Ánh sáng quang minh
An vui hạnh phúc
Mà lên thiên đàng
Tan bầu
Thể chế độc tài
Tự mình làm chủ
Không còn điêu linh
Không còn
Bóng tối u minh
Không còn nô lệ
Đăng trình cung mây
Những gì
Đắc nhất xưa nay
Phải đều trả giá
Thầy đây trả rồi
Cầu cho
Non nước yên bình
Cầu cho con cháu
Tiên Rồng an vui
***
Những gì
Đắc nhất xưa nay
Phải đều trả giá
Thầy đây trả rồi
Cầu cho
Non nước yên bình
Cầu cho con cháu
Tiên Rồng an vui
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————

Leave a Reply