LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 872: GÀ HÓA PHỤNG
CÁ HÓA RỒNG
Nay em
Thay đổi quá trời
Như Gà hóa Phụng
Đâu còn như xưa
Em như
Tiên nữ đẹp xinh
Nhất là nhân cách
Vượt lên phàm trần
Em như
Đã có phép mầu
Cũng con người đó
Bây giờ khác xa
Giờ em
Tiên nữ Hằng Nga
Sáng ngời ánh mắt
Tài hoa khác thường
Phải chăng
Em đã về Nguồn
Như cây có Gốc
Đâm cành nở hoa
Tài, lộc
Phước đức sum sê
Thay da đổi thịt
Đẹp lên từng ngày
Tâm hồn
Thể xác khác thường
Như Gà hóa Phụng
Đẹp lành biết bao
Giờ anh
Đom đốm vây quanh
Ánh trăng tỏa sáng
Lung linh sông hồ
Bây giờ
Anh thấy dại khờ
Lạc đường mất Gốc
Mập mờ nổi trôi
Rồng, Tiên
Đánh mất còn đâu
Từ Rồng hóa rắn
Hết mong yên lành
Nay em
Vóc ngọc mình ngà
Vầng Trăng soi sáng
Đẹp lành biết bao
Còn anh
Lặng lội đường xa
Lìa Nguồn rời Cội
Thành ra tầm thường
Lênh đênh
Bể khổ hồng trần
Mong gì hội hiệp
Càng ngày càng xa
Tài nào
Cho bằng Trời Cha
Khai thiên lập địa
Chủ nhân đất trời
Người mà
Nương tựa được rồi
Như em chẳng hạn
Đổi đời khó chi
U mù
Chẳng thấy đường đi
Mới nên nông nỗi
Ra chi cuộc đời
***
Nay em
Thay đổi quá trời
Như Gà hóa Phụng
Đâu còn như xưa
Em như
Tiên nữ đẹp xinh
Nhất là nhân cách
Vượt lên phàm trần
Em như
Đã có phép mầu
Cũng con người đó
Bây giờ khác xa
Giờ em
Tiên nữ Hằng Nga
Sáng ngời ánh mắt
Tài hoa khác thường
Phải chăng
Em đã về Nguồn
Như cây có Gốc
Đâm cành nở hoa
Tài, lộc
Phước đức sum sê
Thay da đổi thịt
Đẹp lên từng ngày
Tâm hồn
Thể xác khác thường
Như Gà hóa Phụng
Đẹp lành biết bao
Giờ anh
Đom đốm vây quanh
Ánh trăng tỏa sáng
Lung linh sông hồ
Bây giờ
Anh thấy dại khờ
Lạc đường mất Gốc
Mập mờ nổi trôi
Rồng, Tiên
Đánh mất còn đâu
Từ Rồng hóa rắn
Hết mong yên lành
Nay em
Vóc ngọc mình ngà
Vầng Trăng soi sáng
Đẹp lành biết bao
Còn anh
Lặng lội đường xa
Lìa Nguồn rời Cội
Thành ra tầm thường
Lênh đênh
Bể khổ hồng trần
Mong gì hội hiệp
Càng ngày càng xa
Tài nào
Cho bằng Trời Cha
Khai thiên lập địa
Chủ nhân đất trời
Người mà
Nương tựa được rồi
Như em chẳng hạn
Đổi đời khó chi
U mù
Chẳng thấy đường đi
Mới nên nông nỗi
Ra chi cuộc đời
***
Phải chăng
Em đã về Nguồn
Như cây có Gốc
Đâm cành nở hoa
Tài, lộc
Phước đức sum sê
Thay da đổi thịt
Đẹp lên từng ngày
Tâm hồn
Thể xác khác thường
Như Gà hóa Phụng
Đẹp lành biết bao
Giờ anh
Đom đốm vây quanh
Ánh trăng tỏa sáng
Lung linh sông hồ
Bây giờ
Anh thấy dại khờ
Lạc đường mất Gốc
Mập mờ nổi trôi
Rồng, Tiên
Đánh mất còn đâu
Từ Rồng hóa rắn
Hết mong yên lành
Nay em
Vóc ngọc mình ngà
Vầng Trăng soi sáng
Đẹp lành biết bao
Còn anh
Lặng lội đường xa
Lìa Nguồn rời Cội
Thành ra tầm thường
Lênh đênh
Bể khổ hồng trần
Mong gì hội hiệp
Càng ngày càng xa
Tài nào
Cho bằng Trời Cha
Khai thiên lập địa
Chủ nhân đất trời
Người mà
Nương tựa được rồi
Như em chẳng hạn
Đổi đời khó chi
U mù
Chẳng thấy đường đi
Mới nên nông nỗi
Ra chi cuộc đời
***
Tài nào
Cho bằng Trời Cha
Khai thiên lập địa
Chủ nhân đất trời
Người mà
Nương tựa được rồi
Như em chẳng hạn
Đổi đời khó chi
U mù
Chẳng thấy đường đi
Mới nên nông nỗi
Ra chi cuộc đời
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————-
