LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 867: TA ĐÃ THẤY GÌ

LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 867: TA ĐÃ THẤY GÌ

Ta đã thấy gì
Ở thế gian
Biển trần biển khổ
Những miên mang
Cái thân mà cũng
Không tồn tại
Nói gì cảnh giới
Ở ngoại thân
Đến mượn, đi trả
Đời giả tạm
Chấp chi phiền muộn
Nghiệp đeo mang
Phương tiện tồn sanh
Đâu bỏ được
Nhưng không mê muội
Trổ lòng tham
Ta hãy đặc mình
Vào lòng Mẹ
Trong lòng Địa Mẫu
Với Trời Cha
Văn Hóa ngày xưa
Giờ trở lại
Vừa là bầu bạn
Thầy cũng đây
Chỉ đường mở lối
Khai trí huệ
Cũng là đôi cánh
để Ta bay
Người Thầy Văn Hóa
Thầy Kinh Kệ
Tiếng chuông tiếng mõ
Dứt đắng cay
Trần gian chỉ là
Nơi cõi tạm
Đến đi cũng chỉ
Mãi trắng tay
Bao năm trôi dạt
Vì lạc Cội
Đủ mùi trần tục
Những đắng cay
Thấm thía cuộc đời
Bao hoạn nạn
Quê hương thiên giới
Phải đâu đây
Bể trần bể khổ
Nơi cõi tạm
Đến đi Ta cũng
Chỉ là Ta
Ngôi nhà vũ trụ
Ta trở lại
Ta đã thấy rồi
Đạo ở Tâm Ta
Ta đã thấy rồi
Trần gian cõi tạm
Đến thời tạm mượn
Đi trả lại, cảnh trắng tay
***
Ta đã thấy gì
Ở thế gian
Biển trần biển khổ
Những miên mang
Cái thân mà cũng
Không tồn tại
Nói gì cảnh giới
Ở ngoại thân
Đến mượn, đi trả
Đời giả tạm
Chấp chi phiền muộn
Nghiệp đeo mang
Phương tiện tồn sanh
Đâu bỏ được
Nhưng không mê muội
Trổ lòng tham
Ta hãy đặc mình
Vào lòng Mẹ
Trong lòng Địa Mẫu
Với Trời Cha
Văn Hóa ngày xưa
Giờ trở lại
Vừa là bầu bạn
Thầy cũng đây
Chỉ đường mở lối
Khai trí huệ
Cũng là đôi cánh
để Ta bay
Người Thầy Văn Hóa
Thầy Kinh Kệ
Tiếng chuông tiếng mõ
Dứt đắng cay
Trần gian chỉ là
Nơi cõi tạm
Đến đi cũng chỉ
Mãi trắng tay
Bao năm trôi dạt
Vì lạc Cội
Đủ mùi trần tục
Những đắng cay
Thấm thía cuộc đời
Bao hoạn nạn
Quê hương thiên giới
Phải đâu đây
Bể trần bể khổ
Nơi cõi tạm
Đến đi Ta cũng
Chỉ là Ta
Ngôi nhà vũ trụ
Ta trở lại
Ta đã thấy rồi
Đạo ở Tâm Ta
Ta đã thấy rồi
Trần gian cõi tạm
Đến thời tạm mượn
Đi trả lại, cảnh trắng tay
***
Ta hãy đặc mình
Vào lòng Mẹ
Trong lòng Địa Mẫu
Với Trời Cha
Văn Hóa ngày xưa
Giờ trở lại
Vừa là bầu bạn
Thầy cũng đây
Chỉ đường mở lối
Khai trí huệ
Cũng là đôi cánh
để Ta bay
Người Thầy Văn Hóa
Thầy Kinh Kệ
Tiếng chuông tiếng mõ
Dứt đắng cay
Trần gian chỉ là
Nơi cõi tạm
Đến đi cũng chỉ
Mãi trắng tay
Bao năm trôi dạt
Vì lạc Cội
Đủ mùi trần tục
Những đắng cay
Thấm thía cuộc đời
Bao hoạn nạn
Quê hương thiên giới
Phải đâu đây
Bể trần bể khổ
Nơi cõi tạm
Đến đi Ta cũng
Chỉ là Ta
Ngôi nhà vũ trụ
Ta trở lại
Ta đã thấy rồi
Đạo ở Tâm Ta
Ta đã thấy rồi
Trần gian cõi tạm
Đến thời tạm mượn
Đi trả lại, cảnh trắng tay
***
Bể trần bể khổ
Nơi cõi tạm
Đến đi Ta cũng
Chỉ là Ta
Ngôi nhà vũ trụ
Ta trở lại
Ta đã thấy rồi
Đạo ở Tâm Ta
Ta đã thấy rồi
Trần gian cõi tạm
Đến thời tạm mượn
Đi trả lại, cảnh trắng tay
***
Ngôi nhà vũ trụ
Ta trở lại
Ta đã thấy rồi
Đạo ở Tâm Ta
Ta đã thấy rồi
Trần gian cõi tạm
Đến thời tạm mượn
Đi trả lại, cảnh trắng tay
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————–

Leave a Reply