LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 863: VÔ TƯ TỰ TẠI

LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 863: VÔ TƯ TỰ TẠI

Hội nhập Cội Nguồn
Đi vào tịnh thiền
Đi, đứng, nằm, ngồi
Đâu cần nghĩ gì
Đường đời vạn nẻo
Đâu cần biết chi
Tỉnh tâm an dưỡng
Quá khứ quên đi
Tương lai chưa tới
Vọng tưởng mà chi
Sống cho hiện tại
Vô tư hưởng thụ
Như trẻ thơ sinh
Thấy đó vui đó
Qua rồi lại quên
Bao chuyện thế gian
Cứ để tự nhiên
Ưu phiền tự diệt
Tâm hồn nhẹ tênh
Chấp trước mà chi
Mặt hồ dấy động
Sóng dậy lăng tăng
Còn đâu tự tại
Biến mất ánh trăng
Chân Tâm khó thấy
Chân tánh xa xăm
Lương Tâm lặng mất
Tánh Ma nhận lầm
Vọng tâm cái bóng
Phải đâu chính mình
Quy Chân nhận Bổn
Biết đâu bến bờ
Bể trần
Lặng lội cuộc đời
Nước trôi mặt nước
Ta thời như không
Nắng mưa
Mây, gió cuồng quay
Hư không cứ mãi
Lặng thinh bao trùm
Tự nhiên
Tự tại quên mình
Cần gì chấp trước
Để rồi nghiệp sanh
Tự mình
Làm khổ đấy thôi
Giặc tới thời chặng
Nước ngăn khi cần
Lo chi
Tốn sức tổn Thần
Vô Tư là vậy
An bày tự nhiên
Đi vào
Tự tại an vui
Động thời giải quyết
Lo chi tổn Thần
***
VÔ TƯ TỰ TẠI
Hội nhập Cội Nguồn
Đi vào tịnh thiền
Đi, đứng, nằm, ngồi
Đâu cần nghĩ gì
Đường đời vạn nẻo
Đâu cần biết chi
Tỉnh tâm an dưỡng
Quá khứ quên đi
Tương lai chưa tới
Vọng tưởng mà chi
Sống cho hiện tại
Vô tư hưởng thụ
Như trẻ thơ sinh
Thấy đó vui đó
Qua rồi lại quên
Bao chuyện thế gian
Cứ để tự nhiên
Ưu phiền tự diệt
Tâm hồn nhẹ tênh
Chấp trước mà chi
Mặt hồ dấy động
Sóng dậy lăng tăng
Còn đâu tự tại
Biến mất ánh trăng
Chân Tâm khó thấy
Chân tánh xa xăm
Lương Tâm lặng mất
Tánh Ma nhận lầm
Vọng tâm cái bóng
Phải đâu chính mình
Quy Chân nhận Bổn
Biết đâu bến bờ
Bể trần
Lặng lội cuộc đời
Nước trôi mặt nước
Ta thời như không
Nắng mưa
Mây, gió cuồng quay
Hư không cứ mãi
Lặng thinh bao trùm
Tự nhiên
Tự tại quên mình
Cần gì chấp trước
Để rồi nghiệp sanh
Tự mình
Làm khổ đấy thôi
Giặc tới thời chặng
Nước ngăn khi cần
Lo chi
Tốn sức tổn Thần
Vô Tư là vậy
An bày tự nhiên
Đi vào
Tự tại an vui
Động thời giải quyết
Lo chi tổn Thần
***
Chấp trước mà chi
Mặt hồ dấy động
Sóng dậy lăng tăng
Còn đâu tự tại
Biến mất ánh trăng
Chân Tâm khó thấy
Chân tánh xa xăm
Lương Tâm lặng mất
Tánh Ma nhận lầm
Vọng tâm cái bóng
Phải đâu chính mình
Quy Chân nhận Bổn
Biết đâu bến bờ
Bể trần
Lặng lội cuộc đời
Nước trôi mặt nước
Ta thời như không
Nắng mưa
Mây, gió cuồng quay
Hư không cứ mãi
Lặng thinh bao trùm
Tự nhiên
Tự tại quên mình
Cần gì chấp trước
Để rồi nghiệp sanh
Tự mình
Làm khổ đấy thôi
Giặc tới thời chặng
Nước ngăn khi cần
Lo chi
Tốn sức tổn Thần
Vô Tư là vậy
An bày tự nhiên
Đi vào
Tự tại an vui
Động thời giải quyết
Lo chi tổn Thần
***
Nắng mưa
Mây, gió cuồng quay
Hư không cứ mãi
Lặng thinh bao trùm
Tự nhiên
Tự tại quên mình
Cần gì chấp trước
Để rồi nghiệp sanh
Tự mình
Làm khổ đấy thôi
Giặc tới thời chặng
Nước ngăn khi cần
Lo chi
Tốn sức tổn Thần
Vô Tư là vậy
An bày tự nhiên
Đi vào
Tự tại an vui
Động thời giải quyết
Lo chi tổn Thần
***
Lo chi
Tốn sức tổn Thần
Vô Tư là vậy
An bày tự nhiên
Đi vào
Tự tại an vui
Động thời giải quyết
Lo chi tổn Thần
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————–

Leave a Reply