ĐÂU PHẢI DẠI KHỜ
Đã không về Cội về Nguồn
Thời xin đừng vội chê cười người Ta
Về Nguồn tìm đến Mẹ Cha
Chánh Thân Chánh Mẫu Trời Cha, Mẹ Trời
Cha Mẹ nhân loại con người
Ấy là khôn nhất trên đời cái khôn
Phải đâu khờ dại u mê
Chỉ người mất Gốc vốn ngu lại đần
Mới đi bỏ Cội lìa Nguồn
Như cây mất Gốc hết mòng tốt tươi
An vui hạnh phúc an vui
Chính là vững Cội không quên Cội nguồn
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–
