LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 775: AI CŨNG LÀ NHỎ BÉ

LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 775: AI CŨNG LÀ
NHỎ BÉ

Ai cũng là nhỏ bé
Giữa biển trời mênh mông
Tuy hạt cát, giọt sương
Không lìa Nguồn, mất Cội
Thành tản đá nghìn cân
Bão dông mà kéo tới
Sừng sững những trơ trơ
Tuy đôi tay nhỏ bé
Nhưng dời núi lấp sông
Mua vui cùng mây gió
Chơi đùa với thời gian
Ôi Đất trời bao la.
Cảnh trần con đom đóm
Những gì là của Ta
Phải chăng là mê chấp
Giọt buồn theo đó mà ra
Trong luân hồi chuyển kiếp
Nếu không nhận ra Ta
Thời đi vào mất Gốc
Chìm trong cảnh đọa sa
Trong u mê tăm tối
Đường về không nhận ra
Nước mắt ôi rơi xuống
Đã trở thành Đại Dương.
Luôn mãi là nhỏ bé
Mãi lạc loài muôn phương
Dù cho là hạt cát
Dù cho là giọt sương
Lên còn thuyền Đại Đạo
Thời hóa kiếp Rồng Thiên
Mấy nghìn năm chờ đợi
Giờ đã trổ hoa hương
Lòng vị tha không chấp
Nhỏ thành lớn vô biên
Muốn hay không, theo luật
Thành kết quả tự nhiên
Một chân trời tỏa sáng
Sống cuộc đời bình yên
Đời không gì cao thấp
Bình đẳng mới là hơn
Nhỏ to do tâm biến
Tự nhiên họa sạch trơn
Xưa nay là như thế
Vô sự tiểu thành Tiên
***
Ai cũng là nhỏ bé
Giữa biển trời mênh mông
Tuy hạt cát, giọt sương
Không lìa Nguồn, mất Cội
Thành tản đá nghìn cân
Bão dông mà kéo tới
Sừng sững những trơ trơ
Tuy đôi tay nhỏ bé
Nhưng dời núi lấp sông
Mua vui cùng mây gió
Chơi đùa với thời gian
Ôi Đất trời bao la.
Cảnh trần con đom đóm
Những gì là của Ta
Phải chăng là mê chấp
Giọt buồn theo đó mà ra
Trong luân hồi chuyển kiếp
Nếu không nhận ra Ta
Thời đi vào mất Gốc
Chìm trong cảnh đọa sa
Trong u mê tăm tối
Đường về không nhận ra
Nước mắt ôi rơi xuống
Đã trở thành Đại Dương.
Luôn mãi là nhỏ bé
Mãi lạc loài muôn phương
Dù cho là hạt cát
Dù cho là giọt sương
Lên còn thuyền Đại Đạo
Thời hóa kiếp Rồng Thiên
Mấy nghìn năm chờ đợi
Giờ đã trổ hoa hương
Lòng vị tha không chấp
Nhỏ thành lớn vô biên
Muốn hay không, theo luật
Thành kết quả tự nhiên
Một chân trời tỏa sáng
Sống cuộc đời bình yên
Đời không gì cao thấp
Bình đẳng mới là hơn
Nhỏ to do tâm biến
Tự nhiên họa sạch trơn
Xưa nay là như thế
Vô sự tiểu thành Tiên
***
Ôi Đất trời bao la.
Cảnh trần con đom đóm
Những gì là của Ta
Phải chăng là mê chấp
Giọt buồn theo đó mà ra
Trong luân hồi chuyển kiếp
Nếu không nhận ra Ta
Thời đi vào mất Gốc
Chìm trong cảnh đọa sa
Trong u mê tăm tối
Đường về không nhận ra
Nước mắt ôi rơi xuống
Đã trở thành Đại Dương.
Luôn mãi là nhỏ bé
Mãi lạc loài muôn phương
Dù cho là hạt cát
Dù cho là giọt sương
Lên còn thuyền Đại Đạo
Thời hóa kiếp Rồng Thiên
Mấy nghìn năm chờ đợi
Giờ đã trổ hoa hương
Lòng vị tha không chấp
Nhỏ thành lớn vô biên
Muốn hay không, theo luật
Thành kết quả tự nhiên
Một chân trời tỏa sáng
Sống cuộc đời bình yên
Đời không gì cao thấp
Bình đẳng mới là hơn
Nhỏ to do tâm biến
Tự nhiên họa sạch trơn
Xưa nay là như thế
Vô sự tiểu thành Tiên
***
Dù cho là hạt cát
Dù cho là giọt sương
Lên còn thuyền Đại Đạo
Thời hóa kiếp Rồng Thiên
Mấy nghìn năm chờ đợi
Giờ đã trổ hoa hương
Lòng vị tha không chấp
Nhỏ thành lớn vô biên
Muốn hay không, theo luật
Thành kết quả tự nhiên
Một chân trời tỏa sáng
Sống cuộc đời bình yên
Đời không gì cao thấp
Bình đẳng mới là hơn
Nhỏ to do tâm biến
Tự nhiên họa sạch trơn
Xưa nay là như thế
Vô sự tiểu thành Tiên
***
Nhỏ to do tâm biến
Tự nhiên họa sạch trơn
Xưa nay là như thế
Vô sự tiểu thành Tiên
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————–

Leave a Reply