LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 765: CỨ MÃI BƠ PHỜ
Tôi luôn
Cứ mãi bơ phờ
Vì Tôi lạc lối
Bơ vơ chốn trần
Trí mù
Không thấy đường về
Bôn ba khắp nẻo
Đường trần bôn ba
Và Tôi
Cứ mãi ngóng trông
Đợi người rõ lối
Về nơi thiên đàng
Và Tôi
Cứ mãi đợi chờ
Như cây trước gió
Gập ghềnh lao đao
Tôi buồn
Vì rõ thế gian
Chỉ là cõi tạm
Đến, đi, vô thường
Nhưng Tôi
Trí vẫn còn mù
Nên không nhìn thấy
Của trời quê Tiên
Mỗi ngày
Là mỗi già thêm
Thân Trần đến lúc
Bỏ rơi Linh Hồn
Và Tôi
Cứ mãi u sầu
Nỗi đau chìm đắm
Bể dâu cuộc trần
Nên Tôi
Cứ mãi u buồn
Con đường trở lại
Thiên Đàng là đâu
Mênh mông
Bể khổ mênh mông
Xác mà trả lại
Nơi đâu Hồn về
Tình cờ
Nhìn thấy một người
Phong dung thư thái
Không gì bận tâm
Làm quen
Toi đã hỏi thăm
Sao anh có được
Ung dung cuộc đời
Tươi cười
Người ấy nhìn Tôi
Tôi đây là vốn
Người Tiên lâm phàm
Dạo chơi
Mượn xác hồng trần
Không lâu trở lại
Thiên Đàng Quê Tiên
Nghe xong
Ngưỡng mộ vô biên
Và tôi thưa hỏi
Làm sao về trời
Hỏi ra
Và thật bất ngờ
Lương Tâm cửa ngõ
Về trời đâu xa
Con đường
Truyền Thống Ông Cha
Con đường trở lại
Quê Tiên cõi trời
Và tôi
Rất lấy làm mừng
Ung dung tự tại
Không còn lắng lo
Trở thành
Lữ khách dạo chơi
Bể trần cõi tạm
Đến, đi, đời trần
***
Tôi luôn
Cứ mãi bơ phờ
Vì Tôi lạc lối
Bơ vơ chốn trần
Trí mù
Không thấy đường về
Bôn ba khắp nẻo
Đường trần bôn ba
Và Tôi
Cứ mãi ngóng trông
Đợi người rõ lối
Về nơi thiên đàng
Và Tôi
Cứ mãi đợi chờ
Như cây trước gió
Gập ghềnh lao đao
Tôi buồn
Vì rõ thế gian
Chỉ là cõi tạm
Đến, đi, vô thường
Nhưng Tôi
Trí vẫn còn mù
Nên không nhìn thấy
Của trời quê Tiên
Mỗi ngày
Là mỗi già thêm
Thân Trần đến lúc
Bỏ rơi Linh Hồn
Và Tôi
Cứ mãi u sầu
Nỗi đau chìm đắm
Bể dâu cuộc trần
Nên anh
Cứ mãi u buồn
Con đường trở lại
Thiên Đàng là đâu
Mênh mông
Bể khổ mênh mông
Xác mà trả lại
Nơi đâu Hồn về
Tình cờ
Nhìn thấy một người
Phong dung thư thái
Không gì bận tâm
Làm quen
Tôi đã hỏi thăm
Sao anh có được
Ung dung cuộc đời
Tươi cười
Người ấy nhìn Tôi
Tôi đây là vốn
Người Tiên lâm phàm
Dạo chơi
Mượn xác hồng trần
Không lâu trở lại
Thiên Đàng Quê Tiên
Nghe xong
Ngưỡng mộ vô biên
Và tôi thưa hỏi
Làm sao về trời
Hỏi ra
Và thật bất ngờ
Lương Tâm cửa ngõ
Về trời đâu xa
Con đường
Truyền Thống Ông Cha
Con đường trở lại
Quê Tiên cõi trời
Và tôi
Rất lấy làm mừng
Ung dung tự tại
Không còn lắng lo
Trở thành
Lữ khách dạo chơi
Bể trần cõi tạm
Đến, đi, đời trần
***
Tình cờ
Nhìn thấy một người
Phong dung thư thái
Không gì bận tâm
Làm quen
Tôi đã hỏi thăm
Sao anh có được
Ung dung cuộc đời
Tươi cười
Người ấy nhìn Tôi
Tôi đây là vốn
Người Tiên lâm phàm
Dạo chơi
Mượn xác hồng trần
Không lâu trở lại
Thiên Đàng Quê Tiên
Nghe xong
Ngưỡng mộ vô biên
Và tôi thưa hỏi
Làm sao về trời
Hỏi ra
Và thật bất ngờ
Lương Tâm cửa ngõ
Về trời đâu xa
Con đường
Truyền Thống Ông Cha
Con đường trở lại
Quê Tiên cõi trời
Và tôi
Rất lấy làm mừng
Ung dung tự tại
Không còn lắng lo
Trở thành
Lữ khách dạo chơi
Bể trần cõi tạm
Đến, đi, đời trần
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————
