LONG HOA- THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 724: BÈO, SEN, CÓ KHÁC
Nhìn người Ta
Thấy mình còn ngu dốt
Chẳng biết gì
Về Nguồn Gốc Ông Cha
Và xưa nay
Vốn cho mình trí thức
Như bọt bèo
Mà cứ tưởng tài ba
Sống mê muội
Luôn cho khôn khéo
Càng khôn khéo
Dẫn cuộc đời đọa sa
Gốc không còn
Thời mong gì kết trái
Nguồn không còn
Thời rất khó nở hoa
Chợt hiểu ra
Mình là người lạc lối
Không quay đầu
Thời nhất định đọa sa
Ta về
Ta tắm ao Ta
Dù trong dù đục
Ao nhà vẫn hơn
Người Ta nói
Không ai hơn Nguồn Cội
Giá như xưa
Đừng có vội chê bai
Thời giờ đây
Đâu ngậm ngùi tiếc nối
Quá vội vàng
Từ chối Cội lìa xa
Người Ta nói
Sai một ly đi một dặm
Đánh mất rồi
Thời tìm lại mấy khi
Lắm cơ may
Mới đi vào tìm thấy
Ấy là Trời
Chỉ lối để mà đi
Người Ta nói
Khi con thuyền rời bến
Nhớ đường về
Nhìn thấy ngọn hải đăng
Còn riêng Tôi
Rời cõi tiên xuống thế
Vội quê đi
Nguồn ánh sáng Cha Ông
Thế là
Lạc mất đường lên
Thiên đàng cực lạc
Quê Tiên Cõi Trời
***
Nhìn người Ta
Thấy mình còn ngu dốt
Chẳng biết gì
Về Nguồn Gốc Ông Cha
Và xưa nay
Vốn cho mình trí thức
Như bọt bèo
Mà cứ tưởng tài ba
Sống mê muội
Luôn cho khôn khéo
Càng khôn khéo
Dẫn cuộc đời đọa sa
Gốc không còn
Thời mong gì kết trái
Nguồn không còn
Thời rất khó nở hoa
Chợt hiểu ra
Mình là người lạc lối
Không quay đầu
Thời nhất định đọa sa
Ta về
Ta tắm ao Ta
Dù trong dù đục
Ao nhà vẫn hơn
Người Ta nói
Không ai hơn Nguồn Cội
Giá như xưa
Đừng có vội chê bai
Thời giờ đây
Đâu ngậm ngùi tiếc nối
Quá vội vàng
Từ chối Cội lìa xa
Người Ta nói
Sai một ly đi một dặm
Đánh mất rồi
Thời tìm lại mấy khi
Lắm cơ may
Mới đi vào tìm thấy
Ấy là Trời
Chỉ lối để mà đi
Người Ta nói
Khi con thuyền rời bến
Nhớ đường về
Nhìn thấy ngọn hải đăng
Còn riêng Tôi
Rời cõi tiên xuống thế
Vội quê đi
Nguồn ánh sáng Cha Ông
Thế là
Lạc mất đường lên
Thiên đàng cực lạc
Quê Tiên Cõi Trời
***
Chợt hiểu ra
Mình là người lạc lối
Không quay đầu
Thời nhất định đọa sa
Ta về
Ta tắm ao Ta
Dù trong dù đục
Ao nhà vẫn hơn
Người Ta nói
Không ai hơn Nguồn Cội
Giá như xưa
Đừng có vội chê bai
Thời giờ đây
Đâu ngậm ngùi tiếc nối
Quá vội vàng
Từ chối Cội lìa xa
Người Ta nói
Sai một ly đi một dặm
Đánh mất rồi
Thời tìm lại mấy khi
Lắm cơ may
Mới đi vào tìm thấy
Ấy là Trời
Chỉ lối để mà đi
Người Ta nói
Khi con thuyền rời bến
Nhớ đường về
Nhìn thấy ngọn hải đăng
Còn riêng Tôi
Rời cõi tiên xuống thế
Vội quê đi
Nguồn ánh sáng Cha Ông
Thế là
Lạc mất đường lên
Thiên đàng cực lạc
Quê Tiên Cõi Trời
***
Người Ta nói
Khi con thuyền rời bến
Nhớ đường về
Nhìn thấy ngọn hải đăng
Còn riêng Tôi
Rời cõi tiên xuống thế
Vội quê đi
Nguồn ánh sáng Cha Ông
Thế là
Lạc mất đường lên
Thiên đàng cực lạc
Quê Tiên Cõi Trời
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————–
