LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 721: ĐẠO ĐÃ VỀ
Xuân đã đến
Nên Mai, Đào nở rộ
Đạo đã về
Nền Nguồn Cội bừng lên
Ánh bình minh
Đã ngập tràn non nước
Xua tan đi
Bao rét buốt đêm đông
Người có Đạo
Người bừng lên phơi phới
Ánh son vàng
Trổi khúc thủy triều lên
Đông rét giá
Bao nỗi buồn nhân thế
Mưa bão về
Dày xéo cánh hoa xinh
Đời tối tăm
Ánh mặt trời che khuất
Đạo không còn
Cái ác vụt như tên
Hoa lá sầu
Tả tơi vì rét buốt
Người khốn đốn
Vì thời thế dẫm lên
Kiếp lạc nguồn
Như lục bình trôi nổi
Mãi dập vùi
Trong dòng xoáy cuốn trôi
Thời với thế
Cũng xoay vần không dứt
Đông hết thời
Thời xuân đến thế thay
Xuân đã đến
Thời Đào, Mai, nở rộ
Cảnh đông tàn
Mưa bão cũng lắng yên
Người hết khổ
Vì mình minh tỏ rạng
Đạo trở về
Làm ấm cả tim gan
Kiếp nhân sinh
Vốn theo mùa luân chuyển
Khổ cùng vui
Xen kẻ những nào yên
Xuân đã đến
Thời bình minh rạng rỡ
Bước về Nguồn
Thời trở lại quê Tiên
Đông qua rồi
Những ai còn mê ngủ
Bị bóng đè
Trong mộng ảo phù du
***
Xuân đã đến
Nên Mai, Đào nở rộ
Đạo đã về
Nền Nguồn Cội bừng lên
Ánh bình minh
Đã ngập tràn non nước
Xua tan đi
Bao rét buốt đêm đông
Người có Đạo
Người bừng lên phơi phới
Ánh son vàng
Trổi khúc thủy triều lên
Đông rét giá
Bao nỗi buồn nhân thế
Mưa bão về
Dày xéo cánh hoa xinh
Đời tối tăm
Ánh mặt trời che khuất
Đạo không còn
Cái ác vụt như tên
Hoa lá sầu
Tả tơi vì rét buốt
Người khốn đốn
Vì thời thế dẫm lên
Kiếp lạc nguồn
Như lục bình trôi nổi
Mãi dập vùi
Trong dòng xoáy cuốn trôi
Thời với thế
Cũng xoay vần không dứt
Đông hết thời
Thời xuân đến thế thay
Xuân đã đến
Thời Đào, Mai, nở rộ
Cảnh đông tàn
Mưa bão cũng lắng yên
Người hết khổ
Vì mình minh tỏ rạng
Đạo trở về
Làm ấm cả tim gan
Kiếp nhân sinh
Vốn theo mùa luân chuyển
Khổ cùng vui
Xen kẻ những nào yên
Xuân đã đến
Thời bình minh rạng rỡ
Bước về Nguồn
Thời trở lại quê Tiên
Đông qua rồi
Những ai còn mê ngủ
Bị bóng đè
Trong mộng ảo phù du
***
Người có Đạo
Người bừng lên phơi phới
Ánh son vàng
Trổi khúc thủy triều lên
Đông rét giá
Bao nỗi buồn nhân thế
Mưa bão về
Dày xéo cánh hoa xinh
Đời tối tăm
Ánh mặt trời che khuất
Đạo không còn
Cái ác vụt như tên
Hoa lá sầu
Tả tơi vì rét buốt
Người khốn đốn
Vì thời thế dẫm lên
Kiếp lạc nguồn
Như lục bình trôi nổi
Mãi dập vùi
Trong dòng xoáy cuốn trôi
Thời với thế
Cũng xoay vần không dứt
Đông hết thời
Thời xuân đến thế thay
Xuân đã đến
Thời Đào, Mai, nở rộ
Cảnh đông tàn
Mưa bão cũng lắng yên
Người hết khổ
Vì mình minh tỏ rạng
Đạo trở về
Làm ấm cả tim gan
Kiếp nhân sinh
Vốn theo mùa luân chuyển
Khổ cùng vui
Xen kẻ những nào yên
Xuân đã đến
Thời bình minh rạng rỡ
Bước về Nguồn
Thời trở lại quê Tiên
Đông qua rồi
Những ai còn mê ngủ
Bị bóng đè
Trong mộng ảo phù du
***
Kiếp nhân sinh
Vốn theo mùa luân chuyển
Khổ cùng vui
Xen kẻ những nào yên
Xuân đã đến
Thời bình minh rạng rỡ
Bước về Nguồn
Thời trở lại quê Tiên
Đông qua rồi
Những ai còn mê ngủ
Bị bóng đè
Trong mộng ảo phù du
***
Xuân đã đến
Thời bình minh rạng rỡ
Bước về Nguồn
Thời trở lại quê Tiên
Đông qua rồi
Những ai còn mê ngủ
Bị bóng đè
Trong mộng ảo phù du
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————–
